Đến cửa động, chóp mũi Mộc Thanh ngửi thấy một mùi khét lẹt như cónhư không, lúc này cô mới từ trong mộng tỉnh lại, vừa thét một tiếng achói tai, vừa từ trên cổ tay đang buông lỏng của Ly Mang nảy xuống, chân trần vội vàng hấp tấp mà chạy vào.
Ánh sáng ở bên trong động vô cùng u ám. Ly Mang dùng nhựa cây quấnvào đầu cây thành cây đuốc cắm ở trong khe động, bên trong lập tức đượcchiếu sáng.
Gác ở trên đống lửa là thịt nướng, một mặt của nó đã bị lửa đốt námđen một mảnh, cá nướng trên bệ đá được gói lá đã bị mở ra và cũng chỉcòn một con, ba con còn lại đã không cánh mà bay mất rồi.
Bên tai Mộc Thanh nghe được một âm thanh chép miệng rất khả nghi,giống như đến từ phía sau bệ đá phát ra, cô lập tức ngó đầu ra dò xét,thấy cả người cùng chân trước của Tiểu Hắc đang đè lại cá nướng mà liếmmùi ngon trên đó, nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu đối diện cùng MộcThanh, sau đó lập tức cúi đầu ăn nốt chỗ cá nướng còn dư lại đang đượcbảo vệ, giống như sợ cô tới đoạt lại vậy.
Thời điểm nhặt được Tiểu Hắc, Mộc Thanh còn suy nghĩ xem nó là độngvật nhỏ có vú nào đó, sợ nó có thói quen ăn mà mẹ nó dạy lúc trước, chonên mình cũng đem đồ nhai nát rồi bón nó ăn. Không nghĩ tới bây giờ nhất thời chưa chuẩn bị, nó thế nhưng nghe thấy được mùi cá nướng thơm liềntự mình tới đây ăn trộm.
Hàm răng trong miệng Tiểu Hắc cũng mới mọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-y-dien/2956720/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.