Bởi vì có thêm người mới gia nhập nên Lam Nguyệt phân công nhóm đàn ông cùng bọn Mục đi đào thêm mấy hang động, còn nhóm phụ nữ thì may thêm váy da thú cho những người phụ nữ mới tới, đưa kim xương cho bọn họ, dạy bọn họ sử dụng đá đánh lửa và các loại chỉ gai. Đến buổi trưa đã tạo thành một khung cảnh náo nhiệt, khiến Lam Nguyệt sâu sắc cảm nhận được sự kinh khủng của một đám phụ nữ ồn ào là như thế nào. Vậy nên, sau khi phân công mọi người xong, cô vội vàng tránh về trong hang. Lam Nguyệt lấy tấm ván gỗ do Trát Nhĩ làm lúc trước ra, muốn chiếc ghế dài, lại bảo Mộc Sa với Hoắc Lí ở một bên học theo, nhân tiện phụ giúp cô luôn.
“Tiểu Mỹ, Lam không thích bọn tôi sao?”. Một cô gái tên là “Lợi Á” trong đoàn người của Mục hỏi bà bầu Tiểu Mỹ.
“Không phải đâu, Lam vốn như thế đấy, ngoài mặt lạnh lùng, thật ra đối với mọi người rất tốt, cuộc sống của mọi người ở núi đá có thể tốt như ngày hôm nay là đều nhờ Lam đấy. Đúng rồi, Lam chỉ ở cùng với môt mình Trát Nhĩ, đừng làm ồn đến cô ấy, cô ấy là người quan trọng nhất ở khu núi đá này đấy”. Tiểu Mỹ nói với cô gái kia.
“Trát Nhĩ là ai? Là đàn ông của Lam sao? Tôi chưa nhìn thấy. Còn Mộc Sa với Hoắc Lí cũng là đàn ông của cô ấy à?” Lợi Á gật đầu, lại hỏi.
“Trát Nhĩ đi ra ngoài, còn chưa về, khi nào về thì cô sẽ nhìn thấy. Trát Nhĩ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vien-co-hanh/1571945/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.