Trần Bắc Bắc không ngờ Phan Dụ có hình dạng như con người lại làm chuyện khá lưu manh, cô vốn đâu có làm gì, lại bị Phan Dụ kéo mãi không chođi.
Dưới tình thế cấp bách, Trần Bắc Bắc đành gửi tin nhắn cho Lục Chung.
Lục Chung nhanh chóng tới đây, trong phòng bệnh, mẹ Phan Dụ vẫn chưatỉnh, Trần Bắc Bắc trốn trong góc, bị ánh mắt như lang như hổ của PhanDụ nhìn chằm chằm, càng run rẩy ác liệt hơn.
Thấy Lục Chung tới, dường như Trần Bắc Bắc tìm được người đáng tin, chợt tránh sau lưng Lục Chung.
Phan Dụ híp mắt, nhếch môi nở nụ cười không có ý tốt.
“Hắc, gã câm nhà họ Lục, anh tới rồi à? Con bé của anh gây họa rồi đấy?”
Trần Bắc Bắc vội vàng lắc đầu, “Em không có… em không biết bà ấy té xỉu thế nào… em… em thực sự không biết…”
Lục Chung vỗ vỗ đầu cô, để cô bình tĩnh lại, vừa bày khuôn mặt cười như không cười với Phan Dụ, khẽ nhíu mày.
“Aizzz, tôi nói này con bé này của anh sao tìm gã câm làm đối tượng nhỉ? Không bằng tới nhà anh, anh trai giới thiệu cho em đủ loại thanh nhiêntài giỏi đẹp trai nhá?”
Phan Dụ tiến lên trước mấy bước, nhìn chằm chằm Trần Bắc Bắc, “Sao, tính thế nào? Lời đề nghị này của anh tương đối không tệ…”
Lục Chung kéo Trần Bắc Bắc ra sau che chở, ánh mắt lạnh lùng nhìn Phan Dụ.
“Đi, tìm một kẻ biết nói tới đây, ông không chơi đoán đố với gã câm.”
Phản ứng của Lục Chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123892/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.