Trên đường trở về, Phan Lôi không nói gì. Cô ngồi ở ghế sau, cố gắng cách xa Lục Chung.
Cô tự nói với mình, chuyện này không tốt. Mặc kệ Lục Chung làm gì, cũnglà vì bảo vệ cô. Cô không nên xa lánh anh như vậy. Anh sẽ không thích.Anh sẽ tức giận.
Cho dù trong lòng tự nói với mình vô số lần, nhưng Phan Lôi vẫn không có cách nào bình tĩnh nổi, bình tĩnh tiếp nhận dáng vẻ khát máu kia củaLục Chung.
Hình như Lục Chung cảm giác được điều gì đó, lúc ngồi trên xe bèn chậm rãi nhích lại gần cô.
Phan Lôi tránh được, nhàn nhạt nói một câu.
"Em rất bẩn."
Cô thực sự rất bẩn, trên người đều là mùi rác thối.
Lục Chung thoáng sửng sốt, lui sang một bên, nhưng chưa đầy một lát, anh lặng lẽ vươn tay, muốn nắm tay cô.
Phan Lôi làm bộ không nhìn thấy, khoanh tay mình lại, nhắm mắt dường như rất mệt mỏi.
Nhắm mắt lại, cô không thấy vẻ mặt Lục Chung, nhưng có thể cảm nhận được sự tức giận của anh.
Bởi vì bầu không khí giống như ngưng đọng, nên ngay cả Lục Tư ưa nói nhiều lúc này cũng chẳng dám nói gì nữa.
Suốt dọc đường đều im lặng, cho đến khi về nhà.
Mặc kệ Phan Lôi trốn tránh thế nào, cuối cùng vẫn phải trở lại nơi ở chung với Lục Chung.
"Cái kia, chị dâu, em về trước." Lục Tư đi được hai bước, cực kỳ lo lắng xoay đầu lại, mấp máy môi, gương mặt điển trai của người đàn ông mangtheo tia nịnh nọt, "Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123852/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.