Lòng tự tin của Phan Lôi bị Lục Tư đả kích thành mảnh vụn, cũng may Lục Chung giúp cô lượm lại lần nữa.
Anh ăn sạch tất cả dương chi cam lộ, cuối cùng còn ‘thỏa mãn’ liếm liếm môi.
Mặt mày Phan Lôi hớn hở, sau khi nhìn nét mặt hơi dữ tợn của Lục Tư mộtcách khinh bỉ, quyết định ngày mai tiếp tục làm cho Lục Chung ăn.
Cứ như vậy, mấy ngày liền Phan Lôi làm dương chi cam lộ cho Lục Chungăn, thậm chí, còn cho rằng với năng khiếu của mình có thể mở một tiệm đồ ngọt.
Nào ngờ, bên Lục Chung đã chịu nhiều đau khổ.
Lại đặt viên thuốc trước mặt Lục Chung, Lục Tư nhìn gương mặt không còn chút máu vì tiêu chảy của Lục Chung một cách thương hại.
“Lão đại, sao anh phải ăn liều mạng thế? Rõ ràng anh có thể đổ…”
Không phải hắn nói quá, hắn đã từng thấy phụ nữ có tài nấu nướng kém, nhưng chưa từng thấy ai kém tới vậy.
Chẳng lẽ những người phụ nữ này khi làm xong những thứ kỳ quái kia không tự mình nếm thử sao?
Lục Chung nuốt viên thuốc.
Mặt anh hơi trắng bệch, bất quá tinh thần đã tốt một chút.
Thấy thế, Lục Tư hơi khó chịu, nhịn không được nói: “Lão đại, coi nhưđóng kịch, anh cũng không cần làm vậy… Nếu giờ cô ấy làm cho anh ăn,cũng chứng tỏ đã thích anh… anh nên thu tay rồi… cần gì tự mình chuốckhổ vào thân chứ..."
Lục Chung uống một ngụm nước, không để ý đến Lục Tư, chẳng qua gương mặt luôn lạnh lùng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123826/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.