Hoàn toàn không dừng nổi.
Giọng nữ ồn ào bên tai không có dấu hiệu nào dừng lại, Lục Tự cảm thấysự kiên nhẫn của mình sắp tiêu hao hết, hắn giống như một thùng thuốcnổ, giây tiếp theo sẽ nổ tung vậy.
Xưa nay Lục Tự là một người rất nhẫn nại, trước mười tuổi, hắn lớn lên ở nơi trăng gió, để nuôi hắn, mẹ hắn đành phải dựa vào việc bán thân.
Trong trí nhớ của hắn, mẹ là một người phụ nữ dịu dàng, chẳng qua, mỗi khi bà dẫn khách về thì không còn dịu dàng nữa.
Bọn họ đánh hắn, mắng hắn, làm nhục hắn.
Hắn còn nhỏ, sức yếu, nên đã học cách chạy trốn và nhẫn nhịn.
Sau đó, mẹ qua đời, hắn được đón đến nhà họ Lục, đại phu nhân nhà họ Lục - Lục Phi Nhã không thích hắn.
Hẵn tiếp tục nhịn.
Hắn vẫn cố hết sức sống tiếp, luôn mỉm cười, vì một lý do rất đơn giản.
Hắn muốn sống.
Hắn muốn đứng ở nơi cao nhất.
Hắn muốn tất cả những người từng ức hiếp hắn đều phải khóc.
Lục Tự từng bước, từng bước thực hiện nguyện vọng.
Trong quá trình ấy, tràn ngập gập gềnh, khúc khuỷu.
Hắn nghĩ hết biện pháp, không từ thủ đoạn nào để vượt qua.
Những gì có thể lợi dụng thì lợi dụng, không thể lợi dụng thì vứt bỏ không chút do dự.
Dù đó có là tình yêu của hắn.
Tình yêu?
Ha ha, Lục Tự muốn cười, đó là cái trò gì.
Hắn không tin những thứ hư ảo mờ mịt ấy. Có điều phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123824/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.