Lục Tư nói không sai, Phan Lôi đã dài dòng một tiếng đồng hồ, cảm thấy người trong lòng từ từ có thể cử động.
Đầu tiên là nắm tay cô, sau đó chậm rãi ngồi dậy, cuối cùng hai mắt mông lung nhìn Phan Lôi.
Cô nhớ rõ Lục Tư đã nói, mặc dù Lục Chung có sức lại nhưng ý thức vẫn chưa tỉnh táo.
Khi đàn ông không tỉnh táo sẽ làm gì đây?
Chẳng hiểu sao, cô nghĩ đến đêm đầu tiên Lục Chung cũng uống say, còn hóa thành dã thú.
Phan Lôi bắt đầu sợ hãi.
Bi kịch sẽ không tái diễn chứ.
"Anh khỏe rồi, vậy nghỉ ngơi cho tốt đi. Em đi ngủ trước..."
Phan Lôi còn chưa kịp đi ra một bước, đã bị Lục Chung nắm tay trực tiếp kéo lên đầu gối anh.
Lục Chung lúc tỉnh táo hiếm khi có tính xâm lược vậy, ngoại trừ ở trên giường.
Phan Lôi càng run rẩy ác liệt hơn.
"Lục Chung... em... em không thích... em cực kỳ không thích..." Cô cựckỳ không thích Lục Chung thế này, Phan Lôi chỉ yêu thích Hươu đốm ngốcnghếch đáng yêu.
Có mạnh mẽ hơn nữa, cũng không ngăn nổi bàn tay to có sức của anh.
Sức lực rơi trên đầu cô lại rất dịu dàng, giống như vỗ về vậy, khẽ vỗ vỗ đầu cô.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Phan Lôi vô cùng muốn cuộn mình lại.
Động tác này thoải mái nhất, mỗi lần được Lục Chung vỗ vỗ đầu, cô đều rất vui.
Sự run sợ trong lòng biến đi đâu mất, Phan Lôi dạng chân ngồi trong lòng anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-xau-trong-nha/2123821/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.