Sau một đêm ngủ chập chờn cứ mơ đi mơ lại thấy mình bị kéo lê qua vùng nước sâu hút đen ngòm, McCaleb thức dậy lúc bình minh. Ông tắm táp rồi làm cho mình một bữa điểm tâm thịnh soạn - trứng ốp lết phi hành và tra tiêu xanh, xúc xích bỏ lò vi ba, hơn nửa lít nước cam. Ăn xong, ông vẫn thấy đói mà chẳng hiểu tại sao. Rồi ông đi tới mũi thuyền, lại đo nhiệt độ, nhịp tim và các chỉ số quan trọng khác. Mọi thứ đều ổn. Đến bảy giờ năm phút ông quay số gọi văn phòng Jaye Winston. Chị đang ở đó, chỉ cần nghe giọng chị là ông đã biết chị đã làm việc trắng đêm.
“Có hai chuyện,” McCaleb nói. “Khi nào chị muốn tôi đến tường trình chính thức và khi nào tôi lấy xe lại được?”
“Ờ, chiếc Cherokee thì anh lấy khi nào cũng được. Tôi chỉ cần gọi điện bảo người ta cho lấy là xong.”
“Nó đâu?”
“Ngay đây. Trong bãi giam xe.”
“Chắc là tôi phải đến đó lấy.”
“Ồ, đằng nào thì anh cũng sẽ tới đây làm tường trình cho tôi mà. Sao anh không làm hai việc một lần luôn thể?”
“Được thôi, khi nào? Tôi muốn làm cho xong chuyện này đi. Tôi muốn thoát khỏi đây, đi nghỉ.”
“Anh định đi đâu?”
“Tôi chả biết nữa. Chỉ là tôi phải đi khỏi đây, cố sao rũ sạch được hết mớ thuốc độc này. Chắc là đi Vegas.”
“Chỗ ấy mà để hồi phục tâm thần thì quá tuyệt còn gì.”
McCaleb lờ đi ý mỉa mai của chị.
“Tôi biết. Vậy ta gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-mau/3236360/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.