''Tôi muốn giết anh''
Anh nhấc bổng cô lên, đưa gương mặt gần về phía cô,chạm nhẹ môi cô, cô khó chịu phản kháng. Anh thả cô ra, đặt cô xuống giường, nhẹ nhàng nói:
''Mau ngủ đi" Thấy anh chuẩn bị rời đi, cô kéo góc áo hỏi:
"Anh đi đâu sao?" Nhìn cô thắc mắc,anh đáp:''Anh có chút việc, sẽ về sớm''
Anh hôn lên trán cô, liền rời đi.
Cô yên lặng nhìn anh bước ra khỏi phòng, lòng cô lặng trĩu, thở dài một hơi, liền nằm xuống chìm vào giấc ngủ.
Quân Thụy bước ra đến cửa, Quản gia Tần liền bước đến báo cáo.
''Thiếu gia, có người đến tìm cậu''
'' Nhanh vậy sao?''
Anh cười thầm, mới xảy ra một chút chuyện đã nhanh chóng đến tìm người rồi, anh bước những bước dần tiến đến phòng khách. Khi bước đến cầu thang, từ trên cao nhìn xuống bóng lưng của một người đàn ông. Anh lạnh mặt đến ngồi xuống sofa chính giữa nhà, khí phách dựa vào ghế lớn. Ánh mắt lướt qua người kia, rồi cười khẩy.
Thấy dáng vẻ bá đạo này, người kia không vội hoảng sợ, vẫn bình tĩnh mỉm cười chào anh.
''Tôi là Bàng Tuân, người của tổ chức WJ.''
''Nói xem... Đến đây để cứu ai?''anh không lòng vòng mà ngay lập tức nói thẳng vấn đề, như không lường được trước, Bàng Tuân cũng không vội vàng, nói:
''Là một người đứng đầu, tất nhiên phải chịu trách nhiệm với tất cả mọi người rồi.'' Bàng Tuân đưa ra ý định của mình, nhưng Quân Thụy lại im lặng nhìn anh ta.
Mãi một lúc sau, Quân Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-ban-thoi-gian/3594820/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.