Quân Thụy cúp máy thì tiếp tục họp. Mọi người đang hoang mang không hiểu tại sao nay lại nghe điện thoại trong khi họp vì trước nay anh sẽ không bao giờ vậy.
Sau khi cuộc họp xong, anh trở về phòng thì trợ lí đưa cho anh một bản tài liệu dài.
Nhìn bản tài liệu hồi lâu, anh không ngờ ông ta chỉ có thể làm được tới vậy.
''Dạo gần đây ông ta đang có những động thái khó hiểu, ngài có cần tôi huy động lực lượng.''
Trợ lí Lưu lên tiếng báo cáo cho anh, Quân Thụy trầm ngâm hồi lâu mới đáp:
''Để ý kĩ hành động của hắn ta... Lần này đừng để hắn ta thoát.''
Anh nói xong liền lạnh mặt, để tài liệu qua một bên. Anh suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc chiếc chip sau cổ cô giải quyết thế nào cho ổn thỏa. Hắn ta gắn con chip vào người cô để dễ bề kiểm soát nên chắc chắn không thể để cô phát giác, không ngờ như vậy còn chưa làm hắn thỏa mãn mà còn khiến não cô mất một phần.
Đúng là, còn nghĩ anh không thể phát hiện ra, anh cười khinh miệt lão ta, nếu hắn ta đã muốn vậy thì anh chỉ còn cách thuận nước đẩy thuyền.
''Tư Hà... Sao vườn này không có hoa vậy, ta muốn ngắm hoa.''
''Tiểu thư, thiếu gia không thích hoa cho lắm, nến vậy... Hay người hỏi thiếu gia xem có được không.'' Tư Hà trả lời xong liền bận bịu gọt hoa quả tiếp.
Nghiên Hy lảm nhảm cả một ngày, cô nói nhiều tới mức Tư Hà không thể nào mà trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/viec-ban-thoi-gian/3594816/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.