Chương trước
Chương sau
Anh biết là cô đang giận mình, là anh sai khi đã làm cô ra nông nỗi như thế này .

" Gia Hân anh thoa thuốc cho em nhé "

Nhưng đáp lại vẫn là sự thờ ơ lạnh nhạt của người con gái ,cô không trả lời anh nhưng vẫn không đi ra khỏi chăn .

Bách Quân thấy cô không điếm xỉa gì đến mình thì anh cũng không nói nữa mà đi xuống nhà bưng cháo lên cho cô .Khi anh đẩy cửa bước vào thì thấy cô đang ngồi dựa vào thành giường .

" Ăn cháo thôi "

"Em tự ăn được rồi,anh đi tắm rồi nghỉ ngơi cho khoẻ "

" Nhưng mà anh muốn chăm sóc cho em "

"Tùy anh "

Cô thất vọng nhìn anh nhưng rồi cũng để anh đút cháo cho mình. Người đàn ông ngồi xuống giường,anh cẩn thận thổi từng muỗng rồi đưa vào miệng Gia Hân .

" Nóng sao"

" Không có "

Sau khi ăn cháo xong thì anh lấy thuốc đưa cho cô uống rồi thì cũng thoa thuốc mỡ cho cô .Lúc này khi nhìn ở phía dưới huyệt đạo của người con gái đã bị tổn thương nghiêm trọng ,thì anh mới biết là đêm qua mình đã làm quá đà .

"Em nghĩ ngơi đi, anh đi tắm "

"Ừm "



Cô gật đầu rồi nhìn anh đi vào trong nhà tắm .Gia Hân đã truyền nước biển xong rồi cho nên cũng đã được cử động bình thường, nhưng có điều vẫn còn hơi đau một chút .

Ở bên trong nhà tắm ,anh vừa gội đầu vừa suy nghĩ về chuyện đêm qua ,đúng là anh đã ghen đến mất kiểm soát luôn rồi .

7 giờ tối cô dựa người vào thành giường mà xem tivi ,hai tay thì cầm đĩa trái cây vừa ăn vừa xem phim truyền hình.

Khi anh bước ra thì có đi ngang qua tivi ,cho nên cô đã thấy bóng hình cao lớn của người đàn ông kia ..

Bách Quân đi lại sofa lao khô tóc ,sau khi làm xong thì anh cũng đem khăn vào nhà tắm rồi trở lại giường nằm xuống .

Một phút, hai phút anh tiến lại gần cô hơn rồi ôm lấy cánh tay của cô gái mà nỉ non.

" Gia Hân anh xin lỗi em ,sau này anh sẽ không như vậy nữa "

"Bách Quân sau này anh đừng ghen tuông như vậy nữa ,em không thể chịu nổi"

"Được,anh hứa với em ,anh sẽ không như vậy nữa "

Bách Quân nói xong liền ôm cô vào lòng rồi hôn lên trán cô một nụ hôn .

" Cám ơn em "

"Bách Quân anh đi ăn cơm đi ,từ chiều đến giờ anh chưa ăn gì mà"

" Anh không đói ,anh chỉ muốn ôm em mà thôi "

"Nghe lời em đi mà ,sau khi ăn xong thì lên đây ôm em ngủ "

" Ừm ,vậy anh nghe theo em "



Người đàn ông nói vài chữ với cô rồi thì anh cũng đi xuống nhà ăn tối .

Ở biệt thự Đoàn gia .

Dương Như Ý đang xem hồ sơ mà vệ sĩ đã gửi cho mình . Chính cô cũng không ngờ chồng mình lại thích người con gái khác mà người đó lại là con gái của Đoàn gia ,đúng là trớ trêu mà .

Đoàn Gia Hân ,cô gái này đã bị cha chồng mình từ mặt từ nhiều năm về trước rồi, hèn gì mình không thấy sự xuất hiện của cô gái này..

Đã bao năm qua rồi mà anh ấy vẫn còn lưu luyến?.

Vậy thì cô và đứa con là gì của anh ấy ,anh ấy đã từng yêu mình hay chưa ..

Dương Như Ý đang tự hỏi lòng mình, nhưng dường như cũng đã có câu trả lời .

Anh ấy vì người con gái đó mà lớn tiếng với mình,vậy chắc có lẽ cô ấy rất quan trọng với Gia Khiêm ..

Hoá ra mình chỉ là thế thân ,lấp đầy chỗ trống đó hay sao .Hay là sự ép buộc mà ba anh ấy đã đề ra ...

Như Ý nở một nụ cười thê lương rồi nhìn vào tấm ảnh cưới của cả hai . Nước mắt của người con gái tuôn trào ra không ngừng .

"Hức…hức …hức.."

" Gia Khiêm tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ ,anh ác lắm "

Người con gái ngồi bệt xuống sàn nhà mà bật khóc ,bàn tay thì vẫn nắm chặt điện thoại trên tay .Hạnh phúc này đã đi đến hồi kết rồi,thà không biết thì thôi, chứ một khi đã biết thì trái tim cũng không còn nữa nó đã tan nát mất rồi .

Như Ý khóc ,cô khóc cho cuộc hôn nhân không tình yêu ,mọi thứ chỉ có mình cô ngộ nhận mà thôi.Bao nhiêu năm qua cô chưa từng có được trái tim của người đàn ông này ,vĩnh viễn cũng không có được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.