Dương Tuấn ngồi bên cạnh thấy Bách Quân cứ ngồi đó uống rượu mãi ,vết thương thì đang bị rỉ máu gương mặt thì bầm tím trông rất là khó coi cho nên anh định lôi thằng bạn này đi đến bệnh viện nhưng tính khí của Bách
Quân rất cứng đầu không chịu đi mà cứ ngồi lì ở đó uống cho say thì thôi .
" Bách Quân về nhà thôi ..."
" Tao không về …." anh nói xong liền với tay lấy ly rượu uống tiếp tục .
" Cái thằng điên này đúng là không biết coi trọng sức khỏe mà " Dương Tuấn mắng chửi cho hả cơn giận rồi vẫn ngồi lại với thằng bạn của mình .
Và cho đến 6 giờ sáng thì hai người họ mới chịu về nhà .Dương Tuấn đỡ Bách Quân lên phòng rồi dùng hộp thuốc y tế lao vết máu cho anh một lần nữa để tránh nhiễm trùng ..
Ông quản gia thấy cậu chủ bị thương nên ông cũng có chút xót xa mà lên tiếng hỏi thăm " thiếu gia nhà tôi bị sao thế"
Dương Tuấn vừa lao vết thương xong, rồi cũng nói sự thật cho ông nghe " chuyện là tối qua Gia Khiêm tức giận vì chuyện của Gia Hân nên cậu ta trút giận.Bác quản gia lát nữa bác nấu cháu và lấy thước giảm đau cho nó uống nha "
"Ừm ,cảm ơn cậu "
Dương Tuấn bây giờ cũng từ biệt ông quản gia rồi lái xe về nhà nghỉ ngơi dù gì bây giờ trong người có nồng độ cồn cho nên cũng không đến bệnh viện nữa .
Lương Kha nhìn thấy cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-yeu-nen-khong-the-kiem-soat/3613504/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.