" Mặc kệ ngươi muốn hay không, phóng lao phải theo lao, dù ngươi không làm ngươi nghĩ Ung vương sẽ không nghi ngờ ngươi?." Thẩm Khâu cười chế giễu nói.
Thẩm Nhạn: "........"
" Tóm lại tìm cớ được đưa đi săn vào đầu xuân, những chuyện còn lại ta sẽ liên lạc với ngươi sau."
Thẩm Khâu nói xong liền nhìn một lượt từ đầu tới chân của Thẩm Nhạn rồi liếm liếm môi, lâu ngày không gặp hình như người này càng ngày càng đẹp hơn?
Thẩm Nhạn đang suy tính tìm cớ bảo vệ mạng nhỏ thì bỗng thấy ươn ướt bên má, giật mình đẩy người ra rồi lấy tay lau nước miếng trên má.
" Ngươi, ngươi làm gì vậy!." Thẩm Nhạn lấy ống tay áo chùi chùi mạnh vào má, làm cho một tảng da thịt đỏ cả lên.
Ở dơ quá đấy! Có biết bao nhiêu vi khuẩn trong nước miếng không hả?!
Thời đại này thật nguy hiểm, biến thái có ở khắp nơi a!
Thẩm Khâu bị đẩy ra cũng không ngã, vốn với cái lực đẩy bé tí ấy của y hắn cũng không xê dịch gì.
Thẩm Khâu nhìn y như đang nhìn một miếng thịt béo bở.
Thẩm Nhạn: …….
Còn nhìn nữa có tin ta đây chọt mù mắt ngươi không?!
" Dạo này ngươi được chăm sóc rất tốt đi? Da thịt non mịn hơn trước rất nhiều."
Thẩm Nhạn triệt để xù lông!
" Gì, gì chứ! Non mịn hay không không liên quan đến ngươi!!!" Nói xong y liền chạy bán sống bán chết về lại cung điện tổ chức tiệc, nếu ở lại lâu nữa y sợ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-gia-nay-tranh-xa-ta-chut/2861647/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.