Tôn Tường ngồi chồm hỗm xuống bên cạnh Diệp Chấn, đưa tay muốn đẩy tay áo Diệp Chấn ra coi là ai mà xui xẻo vậy đụng trúng tên phong lưu tra nam này.
Bốp, bàn tay vừa đưa một nữa thì bị vả một cái. Tôn Tường lấy tay lại, nghi ngoặc nhìn Diệp Chấn ý hỏi sao lại đánh ta?
" Người của ta." Diệp Chấn như gà mẹ bảo vệ con ôm chặt người vào lòng ngực.
"....." Tôn Tường chấm hỏi trong đầu, nhiều người của ngươi như vậy sao ta biết "người của ta" này là ai nha?!
"Ai vậy? Chúng ta là bằng hữu lâu vậy rồi ngay cả chuyện này cũng không nói cho ta được sao?" Tôn Tường bi thương nhìn Diệp Chấn.
"Nam sủng." Diệp Chấn liếc nhìn người trong lòng mới ngọ nguậy rồi chỉnh chỉnh lại tư thế y cho người dễ chịu.
Tôn Tường nhân cơ hội ngó người một cái, mới liếc một cái mà tên tra này che lại mất nữa.
" Nam sủng thứ bao nhiêu rồi? Trước giờ chưa thấy ai trụ lại quá lâu." Đẹp nha, là mỹ nhân hiếm có ấy mà rơi vào tay tên này thật uổng phí của trời.
" Vài tháng trước, y là người Yến Quốc đưa đến." Hắn chậm rãi trả lời.
"Ồ, ngươi không sợ y có âm mưu gì sao?" Mà dám để người ở bên cạnh như vậy? Không, lão bạn cáo già này chắc chắn muốn giám sát người nên mới đưa đến bên mình.
"Không biết."
Không biết cái rắm! Ta không tin ngươi không biết, không chừng tổ tông mười tám đời cũng bị ngươi moi ra rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-gia-nay-tranh-xa-ta-chut/2861639/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.