🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Hôm sau, Thẩm Nhạn đang ngồi trong đình viện ở hoa viên Vương phủ, trời đã vào cuối đông tuyết cũng ngừng rơi nhưng vẫn còn một ít động lại trên đất, chẳng bao lâu nữa sẽ đến đầu xuân cũng là lúc hội săn bắt hàng năm được tổ chức, chuyện xin đi theo chắc hẳn đã xong xuôi y chỉ cần làm bình hoa đi theo là được.

Thẩm Nhạn thở dài một cái, hôm nay tâm trạng y không tốt lắm chắc hẳn là do gần đến đầu xuân đi.

Y có nên nói cho Diệp Chấn biết âm mưu của Thẩm Khâu hay không? Nếu nói ra chưa chắc hắn đã tin, thậm chí còn nghi ngờ y có mưu đồ. Mà không nói thì cũng không được, y không muốn hắn bị thương, vụ lần trước Diệp Chấn đã bị y liên lụy rồi.

Nói không được không nói cũng không xong, a nhứt đầu quá bỏ qua đi. Hôm sau lại tính tiếp vậy.

"Haiz, "Thẩm Nhạn" à sao ngươi lại để lại một đóng rắc rối cho ta như vậy?" Nói thì thầm trong miệng, oán trách nguyên thân trước khi chết còn để lại một mớ phiền toái cho y. Nếu không phải "y" đồng ý làm nội gián cho Thẩm Dục cũng không đến bước này, tại sao đồng ý rồi lại chết như vậy….?

Lúc y xuyên đến thì nguyên thân đã chết rồi, trên người không có bất cứ vết thương nào cả. Y cũng thật thắc mắc sao nguyên thân lại chết mặc dù là tự vẫn do ủy khuất đi nhưng y chỉ nghĩ là vậy, nếu không phải vậy thì sao y xuyên đến được…

Nhớ tới những lời đêm hôm ấy Thẩm Khâu từng nói, Thẩm Nhạn lại chợt nhớ ra lời Diệp Chấn từng nói Thẩm Khâu khá thân với nguyên thân. Vậy quan hệ của hai người chỉ là ca ca đệ đệ cùng cha khác mẹ hay còn có gì sâu xa hơn nữa?

Một tia sáng ló qua mạch não.

Nếu thật sự thân nhau đến vậy tại sao lúc nguyên thân bị bắt đưa đi làm con tin Thẩm Khâu không ngăn cản?

Là thân nhau hay chỉ là Thẩm Khâu lợi dụng nguyên thân? Nhưng đêm ấy, những lời nói đó không giống như là giả, dù cái bản tính mất nết biến thái của Thẩm Khâu khiến y chẳng thể nghĩ hắn là người tốt được.

Mà kệ đi, não y nhỏ cũng không thông minh hơi đâu lo chuyện bao đồng. Phù, mới nghĩ một chút mà nhứt hết cả não rồi chắc phải ăn món gì bổ não mới được nga~ ( ꈍᴗꈍ)

Mà nhắc tới ăn uống, đêm hôm qua cứ thấy Diệp Chấn là lạ sao, ăn mấy con cá y bắt lên mà nhìn sắc mặt hắn không tốt lắm, hay thức ăn không ngon? Y ăn thấy ngon lắm mà ta?.

Hôm nay phải dặn Tiểu Thúy báo nhà bếp làm mấy món bổ cho hắn ăn bù mới được, chẳng hạn như gà nướng? Mà gà nướng với muối ớt càng ngon hơn~ , liếm liếm môi Thẩm Nhạn quyết định chạy đi tìm Tiểu Thúy bàn chuyện đại sự quan trọng cả cuộc đời.

_ _ _

Tiêu Thúy bên này đang tưới cây trong Tuyết Nhạn Cư, trong Tuyết Nhạn Cư trồng rất nhiều loại hoa kiều diễm xinh đẹp lộng lẫy, từ Mẫu Đơn đến Cẩm Tú Cầu sang Đồ Quyên, Phong Lan, Thủy Tiên, đến cả hoa Cúc, Tường Vi cũng đều có…còn một số loại hoa nhỏ xinh khác nhiều vô số kể, bình thường có Tiểu Mai tưới phụ nhưng hôm nay nàng ta lại bận việc gì đó nên bỏ lại nàng cô đơn tưới cây.

Haizz, trồng nhiều nhìn đẹp thật nhưng mà tưới tiêu có hơi vất vả…

"Tiểu Thúy –----." Đang không biết nên tìm cứu viện hay không thì nghe tiếng kêu, là của công tử nha….Quay người lại đáp lời một tiếng, vội buông đồ xuống đến chỗ Thẩm Nhạn.

"Công tử tìm ta?" Nàng phủi phủi tay áo dính ít lá cây cùng bùn bẩn ra.

"Ở Vương Phủ có chuồng gà không?." Thầm Nhạn chạy đến bừng bừng khí thế hỏi.

Chuồng, chuồng gà?

Tiểu Thúy chấm hỏi đầy đầu, tìm chuồng gà làm gì?

Chỗ đó vừa dơ vừa bóc mùi, mấy con gà mái còn chẳng hiền lành gì cả, có mấy lần nàng bị chúng mổ vào tay đến chảy cả máu! Nàng có làm gì đâu chứ?!

Chỉ nhẹ nhàng xin chúng vài quả trứng thôi mà!

Không phải công tử lại bài trò quậy phá nữa chứ? Nàng còn nhớ vụ ở hồ cá mấy tháng trước a…

"Tìm chuồng gà chi vậy ạ?." Tiểu Thúy đổ mồ hôi lạnh hỏi, hôm nay không có Tiểu Mai một mình nàng cảm thấy không ổn lắm…

"Tất nhiên là bắt gà rồi!." Thẩm Nhạn cười to đáp, đến chuồng gà chọn mấy con to khỏe mập mạp sau đấy thì đem nướng! Gà vừa to vừa mới chắc chắn sẽ ngon lắm, phải cho thêm muối ớt cay cay nữa là đúng chuẩn, món này ở hiện đại bán đắt lắm y rất thích món đó nhưng mắc quá không phải lúc nào cũng được ăn nga.

Gác qua chuyện hội săn bắt đầu xuân cùng chuyện Thầm Khâu, Thẩm Nhạn bừng bừng sinh khí quyết định tự làm món gà nướng muối ớt nha! Chắc chắn Diệp Chấn cùng mọi người thời này chưa được nếm đâu, đến lúc đó y nướng xong sẽ….khà khà khà.

..._______________________...

...*Tác giả: Vốn lúc đầu muốn cho TK làm bên ác biến thái này nọ rồi ngủm nhưng lòng tốt trổi dậy không kịp ngắn thế là đành phải bẻ hình tượng ಡ ͜ ʖ ಡ...

...Dù sao một chuyện tình dang dở cũng đẹp?...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.