Diệp Chấn quỳ một chân, hai tay dâng Tuyết Phi Kiếm làm vật định tình cầu Thẩm Nhạn gả cho mình. Giữa ngàn người vây xem hắn không ngại mặt mũi của Vương gia hay Diệp Quốc, trước mắt hắn duy nhất chỉ có mình Thẩm Nhạn. 
Thẩm Nhạn bị quần chúng vây xem ngại đến đỏ mặt, tên này đang làm cái quái gì thế hả?! 
Mạc Thanh đứng trên cao nhìn xuống, ánh mắt trầm lặng không nói gì tự rót cho mình chén trà ngồi xem kịch. 
"Tiểu Nhạn, gả cho ta nhé?." Hắn lặp lại câu nói trước mặt ngàn người, mắt hướng về Thẩm Nhạn chờ mong. 
"..........." 
Không gian yên tĩnh, không có tiếng trả lời, Diệp Chấn thấy vậy liền lặp lại câu hỏi lần thứ ba. Quần chúng vây quanh cũng giúp hắn một tay, ngàn người hô hào: 
"Đồng ý đi!" 
"Huynh đệ, gả cho hắn đi!." 
"Tên này rất được! Tiểu huynh đệ, ngươi đồng ý đi!." 
"Nhận lời đi!." 
Tiếng vỗ tay vang lên không ngừng, làm không khí sôi động lên. 
"Không." Thẩm Nhạn trầm mặc nói, mọi người dừng lại tiếng vỗ tay kinh ngách nhìn y. Thế mà lại từ chối? Chê chúng ta chưa đủ nhiệt tình?! 
"Vì sao?." Diệp Chấn vẫn giữ nguyên tư thế cầu hôn, nhìn y hỏi. 
Thẩm Nhạn không trả lời, lẳng lặng lấy một vật ra từ trong ngực. Vật này màu trắng đục, bên trên khắc hình hồ điệp hóa ra là miếng Ngọc Hồ Điệp Diệp Chấn tặng y năm xưa. 
"Thấy không, ngọc đã vỡ, dù có ghép lại cũng trầy xước. Xin Vương gia tự trọng, đừng làm phiền ta nữa." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-gia-nay-tranh-xa-ta-chut/2861548/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.