Minh Nguyệt và Nam Nhất vất vả mãi mới thoát thân được, vội vàng vào rạp phim, tìm chỗ ngồi ổn định. Nam Nhất lúc này mới ghé lên vai Minh Nguyệt, hỏi: “Cậu và cái anh người Nhật Azuma Shuji kia thật sự đến với nhau đấy à? Có kết hôn không?”
Minh Nguyệt không đáp mà hỏi lại: “Cậu cảm thấy có chỗ nào không ổn?”
“Cũng không có gì không ổn. Mình cảm thấy rất tốt.” Nam Nhất lắc đầu nói, “Azuma-kun là người đằm tính, giỏi suy nghĩ, bù trừ cho cậu.”
“Hai người gặp nhau mới được mấy lần chứ? Sao đã có ấn tượng vậy rồi.”
“Thì lần đầu tiên cùng nhau xem kịch đó, mình biết người này tốt với cậu, nhìn mắt là biết, cậu nói chuyện, mỉm cười hay nhíu mày, anh ta đều nhìn cậu như ngắm tranh vậy. Mình cứ nghĩ sau đó anh ấy nhất định sẽ phải đau lòng, ai ngờ hiện giờ,” Nam Nhất cười xấu xa, “Cậu xem anh ấy thực sự như ý chưa kìa.”
Minh Nguyệt nhìn Nam Nhất, cười ngốc nghếch: “Ha ha, nghe một hồi sao không giống như lời tốt đẹp gì vậy nhỉ?”
“Sao lại không tốt đẹp? Mình rất phục những người như vậy, làm việc có mục tiêu rõ ràng, có kế hoạch, có sách lược, sẽ luôn thành công.”
“Cảm ơn Nam Nhất cậu cất nhắc,” Minh Nguyệt chắp tay, “Mình cũng không phải mục tiêu của Azuma-kun. Giữa chừng có rất nhiều bất ngờ và chi tiết khác, quanh co mãi mới thành được cục diện ngày hôm nay.”
Nam Nhất cười nói: “Cậu cảm thấy là quanh co thôi chứ sao cậu biết được trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vuong-cong-cuoi-cung/3012423/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.