Rời quán bar của mình, Trần Nghĩa muốn quay về chỗ Thạch Nham.
Nhưng anh thấy một bóng hình quen thuộc, liền thay đổi ý định, bước tới gần người đó.
“Chào cô gái táo bạo gợi cảm Vu Thiền.” Trần Nghĩa đi đến bên cô, cười chào.
Quay đầu thấy là anh, Vu Thiền lập tức nở nụ cười đẹp, rồi ôm lấy cánh tay anh.
“Trần Nghĩa đẹp trai, có chuyện gì à?” Vu Thiền nói giọng mê hoặc.
Trần Nghĩa mỉm cười, không nói gì, mà ôm lấy vai cô, đi về phía khách sạn đối diện.
Vu Thiền vô cùng vui mừng trong lòng, để mặc anh ôm cô đi vào khách sạn.
Trần Nghĩa không thay đổi hoàn toàn chỉ vì đã có vợ, anh cần thay đổi, cũng không cần thay đổi.
Cần thay đổi là phải dành thời gian rảnh rỗi đi bên vợ, sống cùng cô ấy, tạo ra một gia đình ấm cúng.
Không cần thay đổi là tính cách và suy nghĩ tự do của anh.
Vậy nên anh ôm Vu Thiền đi vào khách sạn.
…
Buổi trưa đẹp trời, một chiếc máy bay từ nước M tới sân bay Thiên Hải, cửa máy bay mở ra, mọi người da màu khác nhau bước xuống.
“Ôi, đất nước phương Đông thiêng liêng kia, ta sắp xâm phạm uy quyền của ngươi rồi.”
Một người đàn ông trung niên tóc vàng mắt xanh hít thở không khí đất nước phương Đông thiêng liêng, mắt ánh lên ngọn lửa nhiệt huyết.
Đây là lần đầu anh ta đến đất nước phương Đông bị giới ngầm phương Tây gọi là cấm kỵ, anh ta định cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vua-cam-ky/3333611/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.