Có người chồng hơi hoảng, đàn bà con gái nửa đêm nửa hôm ra chơi bời ngoài phố đã là không chấp nhận được nữa là đi chăm trai? 
Đàn ông với đàn bà, sao có thể đem ra so sánh? 
Anh đưa tay lau nước mắt cho bà xã, rõ ràng cảm thấy mình cũng không đến nỗi nào, lo cho vợ con đầy đủ, so với bác Đăng thì tốt gấp vạn. Vậy mà nhìn chị cố nén những tiếng nấc lòng anh lại nôn nao khó tả. 
-“Hay thế này, mình đi cùng anh…” 
Có bà vợ nghe chồng nói vậy thì giật mình, đột nhiên ấp a ấp úng. 
-“Nhưng Sò…và Hến…” 
-“Bế dậy, cả nhà đi tất, dù sao vợ cũng biết cách chăm sóc người khác hơn anh mà.” 
-“Thôi chồng ạ.” 
-“Thôi gì, giờ anh mà đi một mình chắc vợ ở nhà khóc cả đêm mất.” 
-“Em…” 
Người ta quyết bất ngờ quá làm chị bối rối, đành ngoan ngoãn nghe lời vào rửa qua mặt mũi. Bên ngoài điện thoại réo rắt kêu, anh Hậu vội vã nhấc máy. 
-“Ừ…chịu khó chút anh tới giờ…à…không phải lo, Hà nhà anh không phải người như thế…với lại anh cho cô ấy đi cùng luôn, cả hai bé nữa…nghiêm trọng quá mà phải tới bệnh viện thì anh bảo bà xã chăm em cũng được…sáng mai anh có cuộc họp quan trọng không thể không dự…với lại vợ anh chu đáo lắm…em yên tâm…cái gì cơ…em bảo gì…à…vậy thì tốt quá rồi…được rồi…ngủ ngon…” 
Chị Hà vừa định ra lấy đồ để thay thì lại nghe chồng bảo. 
-“Cô ấy được hàng xóm giúp rồi, chỉ sưng bầm chút thôi không nguy hiểm, không phải qua nữa.” 
Ông xã ném điện thoại xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/2405/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.