Các cô trong trường nhìn chị đầy ái ngại thông cảm. 
Người chị sững sờ, tạm thời không biết xử lý ra sao. Chẳng ngờ được là anh cũng trông thấy bọn chị. 
Ông xã không có vẻ gì là bối rối hay sợ hãi cả. 
Anh mỉm cười chào mọi người, thậm chí còn quay sang nhìn chị trìu mến. 
-“Vợ đi mua sắm à?” 
-“Dạ.” 
Giọng chị run run. 
-“Giới thiệu với mọi người, đây là Hằng, đối tác làm ăn của công ty anh, mới từ trong Nam ra.” 
Là đối tác thật chứ? 
Đối tác trên bàn làm việc hay trên giường? 
Đúng lúc đó, trợ lý của anh cũng vừa hay chạy đến thở hồng hộc. 
-“Giám đốc, hai người đi nhanh quá, em tìm mãi…” 
-“Á, anh Hậu lên giám đốc rồi ạ? Bạn Hà giấu ghê thật, nợ bọn này bữa khao đấy.” 
Cái Thuỷ phàn nàn, chị bối rối lắm, cũng may có anh đỡ lời. 
-“Được được không vấn đề, hôm nào nhờ mọi người bớt chút thời gian anh mời đi ăn nhé.” 
Mấy cô đồng loạt nhất trí, đoạn anh nhờ cấp dưới tiếp đối tác, còn mình thì xin phép đồng nghiệp hai vợ chồng đi riêng. Sự thể cũng buồn cười, vừa nãy tất cả còn lo lắng cho chị, đến bây giờ ai ai cũng quay sang tràn ngập ghen tỵ ngưỡng mộ. 
-“Thế có ổn không anh, nếu anh bận thì…” 
Chị ngại. 
Anh tươi cười vẫy chào mọi người, tay khẽ chạm vào lưng chị. 
Họ không có thói quen nắm tay hay ôm ấp nồng nhiệt ở nơi công cộng, những lúc đi với nhau từ khi cưới tới giờ, ông xã thường làm vậy, hoặc anh đi đằng sau chị, hoặc tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/2394/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.