Mọi điều trước hôn nhân chẳng phải quá rõ ràng rồi mà? Anh giữ đúng lời hứa, lo cho chị cuộc sống sung túc, nhà cao cửa rộng, chị đâu thể muối mặt mà đòi hỏi gì thêm nữa?
Anh đã nói có thể mãi mãi sẽ không yêu, là tại chị ngốc nghếch mộng mơ quá thôi. Rồi thì rõ ràng là bé Bi bị bệnh, bây giờ tâm sự thật lòng chẳng khác nào bà vợ già nhỏ nhen mất.
Dẫu sao chồng chị cũng là đàn ông, lòng phụ nữ chắc gì anh đã thấu, nhất là với người phụ nữ anh không yêu.
-“Vợ à…nghĩ gì mà đơ thế…trán nóng quá rồi đây này…anh gọi bác sĩ nhé…”
-“Không…thôi đừng anh…”
Anh Hậu thấy giọng vợ nghèn nghẹn thì thương nên cũng chẳng gượng ép, chỉ là chạy vào nhà vệ sinh vừa xấp nước khăn mặt vừa mang ra lau trán cho vợ, nhỏ giọng quan tâm.
-“Có chuyện gì nói chồng nghe xem nào, có chồng để làm gì?”
Mẹ Hà chẳng biết trả lời như nào, nhỡ buột miệng kêu Hến Sò. Ba Hậu nghe tên con gái thì như đỉa phải vôi, sốt sắng tra khảo bà xã, chị bối rối quá đành phải kiếm cái cớ nói bừa.
-“À, cũng không có gì, tại lúc ở sân bay hai đứa bị nôn, em nghĩ mà thấy xót.”
-“Hả? Sao lại bị nôn? Ăn cái gì mà bị nôn? Sao em lại bất cẩn như vậy? Hai con còn nhỏ như thế, thế có nôn nhiều không?”
Cứ động tới các nàng là ba lại xù lông như nhím vậy đó. Mẹ thở dài, thôi trót đâm lao thì đành phải theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920254/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.