Mâu thuẫn trong hôn nhân, cãi nhau là chuyện bình thường thôi. Cái bất thường ở đây là ba Hến cứ có khúc mắc gì là y như rằng đi tìm người cũ để giải khuây.
Chị Liên nhìn thấy anh Hậu thì vui vẻ hẳn lên. Căn bản hàng vẫn còn chuyến cuối đang ngại lắm, giờ anh có xe thì tốt quá rồi.
Kể ra cái ông này đúng là ga lăng, không những phụ chị sắp xếp dọn dẹp các thứ đâu ra đấy mà toàn bộ tiền mấy đợt khất chưa trả cho người ta anh cũng thanh toán hộ.
Xong xuôi thì đêm muộn rồi, hai người nhìn nhau cười khúc kha khúc khích. Thật giống hồi sinh viên quá, nhớ đợt ấy cùng đi buôn hoa nhân dịp ngày quốc tế phụ nữ thì phải, ôi dồi ôi cái tội chiếm vỉa hè, bị bảo vệ đuổi mà chạy bán sống bán chết.
-“Uống chút không anh?”
Mẹ Bi hỏi, ba Hến gật đầu. Chai rượu vang bật nắp, hai tâm hồn cô độc bên nhau, thân thiết tâm sự mọi muộn phiền trong cuộc sống.
-“Kể cũng nhọc quá, em ước sau này mở được cái spa chăm sóc sắc đẹp của riêng mình.”
-“Có gì khó đâu, tuần sau anh tìm địa điểm cho. Cứ làm từ từ, ban đầu nhỏ rồi về sau mình mở rộng dần.”
Anh Hậu đề xuất, chị Liên bĩu môi nhõng nhẹo.
-“Ứ ừ, ứ thích. Thích có đất sổ đỏ của riêng mình cơ, rồi xây cái biệt thự bảy tầng, lắp cả thang máy nữa. Em với Bi ở tầng cao nhất còn sáu tầng còn lại để kinh doanh.”
Ai đó nghe mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920243/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.