Trời phật phù hộ nên mẹ Mây chỉ bị choáng, ba Hải cũng qua cơn nguy kịch. Bác Đăng mừng mừng tủi tủi như nàng dâu nhỏ mấy năm mới được về thăm nhà, bác Vân thấy thương nên tới gần vỗ về.
-“Ba sẽ khoẻ thôi mà, mình phải phấn chấn lên chứ.”
Có người động viên thế mà người kia tâm trạng mãi chẳng khá khẩm lên, mẹ Mây ngoa ngoắt chỉ trích không ngừng làm bác càng não nề, quay sang ôm vợ khóc rưng rức.
-“Ba mà làm sao thì tội anh nặng lắm, kiếp này chắc trả không hết à.”
-“Không sao cả, Vân sẽ trả cùng Đăng.”
Chị Vân quả quyết khẳng định, anh Đăng sụt sịt hỏi.
-“Đăng khốn nạn quá rồi phải không Vân?”
-“Không, không phải thế đâu, Đăng phải suy nghĩ tích cực lên chứ. Thực ra Đăng lông bông nhưng được cái kiếm tiền giỏi, biết kinh doanh và thoáng tính. Nói chung suy cho cùng thì Đăng cũng khốn nạn bình thường thôi chứ không đến mức khốn nạn quá.”
Anh Hậu nghe chị dâu nịnh chồng mà choáng hết cả người, chẳng rõ là an ủi hay đá đểu nữa? Mẹ Mây ghét mùi thuốc trong bệnh viện nên lái xe của bác Đăng đưa mẹ về nhà, bác Vân lúc này mới quay sang bảo vợ chồng chú Hậu.
-“Tôi bảo ông tài chở Khôi Hến Sò về nhà chị rồi, có cái Na cái Nết chăm hai đứa yên tâm. Giờ có khi chú thím về nghỉ ngơi đi, tầm mười một rưỡi vào thay ca cho anh chị.”
Vợ chồng nhà Hậu Hà nghe hợp lý nên cũng gật đầu đồng tình. Ba Hến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920218/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.