Ngày X…tháng Y…năm Z… 
Mỗi đứa một nắm xôi, rón rén lên cầu thang, lén lút rình mò anh chị. Anh Khôi giận lắm rồi á, giận kinh khủng khiếp luôn. Chị Thu nịnh nọt dỗ dành mãi anh cũng hơi nguôi nguôi, anh đòi ăn kẹo mới chịu làm hoà cơ. Thế nào mà túi kẹo vừa rút ra, Hến Sò mắt sáng rừng rực, ngay lập tức đẩy cửa xông vào xin xỏ, cho Sò với, cho Hến với, cho tụi em ăn với. 
Chị Thu cười, bốc cho mỗi đứa chục cái. 
Anh Khôi mặt đen kìn kịt, xách hai con nhóc ra khỏi phòng rồi hầm hầm khoá trái cửa. 
Cửa đóng kín thế kia thì hóng hớt làm sao được nữa, tụi nhỏ mặt xị như cái bị, đang định đi xuống dưới nhà thì lại vừa hay qua phòng bác Vân bác Đăng. 
-“Đăng thơm có một cái vào trán thôi mà Vân vả Đăng sái cả quai hàm như thế à? Vân nói Đăng nghe xem thế là dư thế lào?” 
-“Là như thế đó, Đăng tởm bỏ mẹ đi được, đừng có chạm vào Vân, nghe rõ chưa?” 
-“Kinh thật, Vân chửi ngoa thật đó, tởm mới sợ chứ. Được, đã thế Đăng cho Vân tởm một thể, tởm từ đầu tới cuối luôn, hôm nay Vân đừng có mong mà thoát.” 
Dứt lời một cái, bác Đăng ghì chặt bác Vân, hun hun thơm thơm tới tấp. Chị Hến khịt mũi, che mắt em Sò dắt xuống nhà. Ông nội về rồi á, mẹ Hà bảo tối nay ngủ ở đây nha, mẹ nhắn tin cho ba Hậu rồi, các nàng ngoan ngoãn gật đầu. 
Mẹ Hà ngồi trong bếp thái dưa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920165/chuong-77-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.