🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Anh Hậu chào hai bác, đầu óc trống rỗng chẳng biết đi đâu về đâu cả. Nhà ư? các con ở bên dì Hợi, vợ thì chẳng thấy đâu.



Về cũng có nghĩa lý gì?



Bà xã sẽ không sao chứ?



Chắc không đâu nhỉ, chị lớn rồi mà, ba mươi tuổi chứ có phải mười tám đôi mươi đâu mà nghĩ bậy.



Tới một nơi rất xa…nơi nào…để đủ xa đây?



Càng nghĩ ba Hến càng loạn, anh vội vã phóng xe ra bãi sông Hồng, rồi lại sốt ruột lên cầu Long Biên, cầu Chương Dương. Nơi nào có sông nước hay các toà nhà cao anh đều tới cả.



Vẫn chẳng thấy bóng dáng vợ đâu. Nhớ một ngày xa xưa, cái ngày mà chị sinh khó, bác sĩ ra hỏi làm cả nhà một phen náo loạn. Anh lo lắng chạy vào với vợ, chị yếu lắm rồi, bằng chút sức lực ít ỏi, chị gắng gượng thủ thỉ với chồng, nhất định phải giữ con.



Ngày đó, chị cũng dặn, thay em chăm con.



Lồng ngực anh quặn thắt, khoảnh khắc ấy, anh đã sợ như thế nào, đến nay, anh cũng chưa từng quên. Những năm tháng êm đềm trôi qua, anh lại sướng quá hoá hâm.



Giá như anh nhận thức được, anh thực sự rất cần chị. Giá như, anh bớt ngu muội, sớm hơn một chút.



Anh chạy mải miết, anh hỏi người này người kia. Bà con dân cư quanh đấy đều lắc đầu, họ nói từ sáng tới giờ không có vụ tự sát nào cả. Anh gọi cho mấy người bạn làm công an, nhờ họ tìm kiếm quanh quanh các bệnh viện lớn xem sao.



Còn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vo-la-vo-anh/1920157/chuong-82.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.