Sau buổi lễ tốt nghiệp, Ôn Đình đột nhiên hẹn gặp Diệp Kính Văn khiến hắn rất bất ngờ.
Từ lúc chia tay Lâm Vi, hắn đã cứng rắn nhốt hết mọi cảm xúc yêu đương trong lòng.
“Tôi tìm cậu chỉ để nói một chuyện” Hai người vừa đụng mặt, Ôn Đình liền đi thẳng vào vấn đề.
“Lâm Vi học năm ba đã có cơ hội được đi du học, nhưng cậu ấy từ chối”.
“Khoảng thời gian đó cậu ấy đang viết đơn kiện cáo với Chu Phóng”
“Nhưng tác phẩm mới của Bảo Đinh vẫn đăng liên tục nhiều kỳ”
Diệp Kính Văn lặng lẽ ngồi nghe, thái độ không nhạt không mặn
“Chị muốn nói cái gì?”
“Tôi chẳng qua chỉ muốn hé lộ một chút sự thật, tôi ghét sự hiểu lầm, chỉ muốn dập tan lớp sương mù để cậu nhìn rõ sự vật. Trước khi đi, tôi nghĩ cũng nên gõ cho cậu hồi chuông cảnh tỉnh cuối cùng”
“Đi? Chị định đi đâu?”
“A, tôi muốn học khám nghiệm tử thi, chúc mừng tôi đi nào” Ôn Đình khẽ cười uống cạn ly bia “Tôi sẽ đi du học”
“Hàn Dương thì thế nào?”
“Tôi ở nước ngoài chờ cậu ấy”
“Được rồi, hy vọng tình cảm của hai người sẽ vượt qua khoảng cách không gian này” Diệp Kính Văn uống sạch bia, vừa định đứng dậy thì bị Ôn Đình ngăn lại.
“Nóng vội gì, còn chưa nói chuyện quan trọng nhất mà” Ôn Đình khẽ thở dài “Tôi đăng kí một id tên Bảo Đinh, viết ra một chương tiểu thuyết sầu não, kết quả là mới một buổi trưa đã có hồi âm, khen mắng đều đủ cả”
“Sau đó, tôi đổi tên thành Đình Đình, kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vi-dich-vi-tieu/1533911/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.