Sáng thứ bảy, Diệp Kính Văn đã dậy sớm từ để đi siêu thị.
Vốn là muốn cùng cậu ấy ra ngoài ăn, nhưng nghĩ lại vẫn thấy ăn tại nhà vẫn tốt hơn.
Cố ý đi siêu thị chọn nguyên liệu làm lẩu, vẫn theo thói quen chọn một phần hải sản cay, sau đó lục lọi trí nhớ mua những món Lâm Vi thích.
Đậu hủ, thịt bò, thịt cá, thịt heo,…
Mua thật nhiều thứ rồi về nhà nấu, sau đó tắm rửa sạch sẽ chờ Lâm Vi đến.
Vì đêm qua tâm trạng không vui nên ngủ không được ngon giấc, đến chiều thì mệt lả nên ngủ thiếp đi trên sofa.
Lúc thức dậy thì cũng đã gần tối rồi, đồng hồ trong phòng chỉ 7 giờ, trên tivi cũng bắt đầu phát sóng các tin tức trong ngày.
Diệp Kính Văn lấy điện thoại gọi cho Lâm Vi.
“Lâm Vi, sắp tới chưa?”
Bên kia im lặng hồi lâu, giọng nói có vẻ lúng túng “Xin lỗi Kính Văn, đột nhiên có chút việc gấp…”
Diệp Kính Văn chỉ thấy toàn thân lạnh ngắt, lạnh lùng cười với điện thoại.
“Chuyện gì mà gấp?”
“Một người bạn gặp chuyện, bây giờ tôi phải…”
Hình như cậu ấy đang ngồi trên taxi, có thể nghe được tiếng nhạc êm ái âm vang.
“Kính Văn, xin lỗi, tôi sẽ giải quyết mọi chuyện thật nhanh rồi chạy qua…”
“Tôi chờ anh đến 11 giờ”
Diệp Kính Văn nói xong thì cúp điện thoại.
Thời gian chầm chập trôi qua.
Diệp Kính Văn mặt không cảm xúc ngồi xem những cặp tình nhân đang anh anh em em trên tivi, quan sát cây kim đồng hồ chuyển động.
Chín giờ
Mười giờ
Mười một giờ…
Cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vi-dich-vi-tieu/1533902/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.