Tống đại thiếu không suy nghĩ tới việc anh ta liều mạng chạy tới phòng quayphim sẽ tạo thành ảnh hưởng gì. Anh ta cứ tùy hứng mà đi, không thèmquan tâm tới người ta suy nghĩ mình như thế nào, nhất cử nhất động đềuthể hiện ‘bản thân mình’ một cách rất nhuần nhuyễn. 
Phải nói làtrong lòng người còn ở lại chấn động rất mạnh, dĩ nhiên ngoại trừ Tô Yên ra thì không còn ai khác. Giờ phút này cô nàng cảm giác mình chính làtrò cười, những người khác ở đây đều đang cười nhạo sau lưng cô, cô cảmthấy rất khó chịu. 
Đáng giận nhất chính là người phụ nữ khiến côphải chịu đựng sự khuất nhục như vậy lại làm như không có chuyện gì xảyra, thản nhiên nhắm mắt ngủ!? 
Cô nàng chỉ cảm thấy máu toàn thân đang rút chảy rất nhanh, trong người suy yếu thiếu điều muốn ngất đi. 
Bởi vì tức giận quá mức, ngực cô phập phồng lên xuống, hai tay nắm chặtthành quyền. Cô ta đưa lưng về phía mọi người, ánh mắt dán chặt vàokhuôn mặt đang thản nhiên ngủ ngon, Ý hận tràn ngập trong mắt. 
Mặc dù Thích Nam đang nhắm mắt, nhưng cô cũng có thể cảm nhận được hận ýnày đập thẳng vào mặt. Mắt hạt châu của cô xoay vòng vòng một hồi cuốicùng cũng mở mắt ra. Vừa mở mắt ra cô nghe được giọng nói của Tô Yên. 
“Thích Nam, cô thật làm cho tôi cảm thấy ghê tởm.” 
“……Hả?” 
Thích Nam ngớ ra, đối phương chỉ mặt gọi tên, cô không muốn dò số chỗ ngồicũng không được. Nhưng mà, rốt cuộc cô đã làm chuyện gì thiên lý bấtdung 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vay-chung-minh-ly-hon/2392540/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.