“... Cho dù em là nữ phụ hai, nhưng chỉ là nữ phụ bù nhìn. Sau khi sửalại kịch bản, phần diễn của Thích Nam còn nhiều hơn em. Bây giờ nhìnlại, cô ta mới thật sự là nữ phụ.” Nói tới đây, mặt mày Tô Yên có chútuất ức, cô ta mấp máy môi, có chút bị tổn thương, lẩm bẩm, “Rõ ràng phải là em mới đúng mà.” 
Tống Dịch ngồi đối diện xoay vòng ly rượu, tạo ra mùi vị tinh khiết thơm ngon của rượu. 
Vẻ mặt của anh ta lộ ra ý đùa cợt, nghe xong nhíu mày: “Tại sao Viên Hoa lại làm như vậy? 
Ánh mắt Tô Yên lóe lên, có vẻ do dự, giống như trong lòng đang tranh đấu dữ dội, sau đó mới ấp a ấp úng chỉ ra: “Trong khoảng thời gian trước,trong tổ kịch có nhiều người đồn, Thích Nam và anh ta… có quan hệ mậtthiết.” 
Ý cô nàng có điều ám chỉ. 
Bàn tay đang nghịch ngợm ly rượu của Tống Dịch dừng lại một chút, im lặngmột hồi, bỗng nhiên bật cười thành tiếng. Tô Yên nhìn không thấu suynghĩ của anh ta, nghi ngờ không chắc chắn liếc nhìn, tim đập loạn mấynhịp. 
Tống Dịch nói: “Vậy thì để tôi đi tìm Viên Hoa hỏi một chút. Nói gì thì nói, tôi cũng là nhà sản xuất, chuyện đổi kịch bản không rõ lý do cũng nêncho tôi biết.” 
Trái tim thấp thỏm của Tô yên trấn tỉnh lại một chút. 
Cô nàng cố nở một nụ cười dịu dàng, không nhắc tới chuyện đổi kịch bản nữa, mà đi kể chuyện lý thú trong tổ kịch. 
Tống Dịch chỉ nghe, không chen vào. Đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-vay-chung-minh-ly-hon/2392530/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.