187.
Ta bay lên.
188.
Chuyện này đột ngột đến mức ta còn không biết sao ta lại bay lên. Hơn nữa sư huynh vẫn còn ở dưới kìa! Sao chỉ có mình ta bị sét đánh bay! Ta ngẩn người trong mảng mây mù trắng xóa, được sư phụ thừa gió bay tới xách lên.
Ông thở dài, vuốt chòm râu hỏi ta: "A Chi, con có muốn lên không?"
Ta gật đầu nói: "Con không biết sao mình lại bay lên, con vẫn có thể xuống chứ?"
Sư phụ nói: "Theo thường lệ mà nói thì không được, nhưng con là được Thiên đạo phá cách chuyển tới, phỏng chừng cũng có thể phá lệ cho con." Ông nói xong, lại vuốt râu mặt mày ủ rũ nói với ta: "Kỳ thật phía trên cũng không có ý nghĩa gì, mấy người sư huynh đệ các con muốn ở dưới chơi đến khi nào tìm sư phụ cũng được..."
Ta cũng không biết sao Thiên đạo lại chọn ta, đây có lẽ lại là giấc mơ của ta.
...
Sau khi tỉnh lại ở nhân gian thật sự có thêm bài vị của ta, chuyện xảy ra này làm ta mê mang thật sự.
Người ở dưới gọi ta là 'Tam Tiên Tiên'
Bình thường trong tửu lâu đều bày tượng thần có sáu tay, trong tay các thần tiên khác đều cầm phất trần, chùy đồng, chỉ có ta cầm đũa, dao, xẻng.
Ta nghi ngờ Thiên đạo có ý kiến với ta.
189.
Tóm lại, các sư huynh của ta đã không bay lên theo và ta trở thành vị thần duy nhất trong khu vực này phi thăng rồi trở lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605878/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.