139.Tùy Trăn khoác quần áo xong đi ra, nhìn thấy Bùi Ứng với vẻ mặt đầy máu tựa vào cửa.Tùy Trăn nói: "Ta không biết đệ thích nghe góc tường đó."Bùi Ứng lau máu trên mặt, chua xót nói: "Đệ cũng không biết công phu đoạt người của Tùy sư huynh lại lợi hại như vậy, thật không hổ là Đại sư huynh."Sư đệ sắp đến miệng rồi còn bị sư huynh đoạt đi, Bùi Ứng muốn nói mình không tức giận nhất định là giả. Hắn vừa nãy bên trong còn định dùng linh thức vung quyền đánh Tùy Trăn đã bị đối phương bắt tận tay.Trong lúc nhất thời còn không phân biệt được là mặt đau hay tim đau.Tóm lại đều thật không thể chịu được.Tùy Trăn nói: "Giỏi đoạt người sao?"Bùi Ứng: "..."Tùy Trăn nhìn hắn một cái, lạnh lùng thản nhiên nói: "Bùi Ứng, nếu không có gì khác muốn nói thì mau đi kêu tiểu nhị khách điếm chuẩn bị nước tắm."Dứt lời y liền đóng cửa lại.140.Tùy Trăn, sao huynh lại là loại người này?Bùi Ứng lúc này mới chợt cảm thấy hóa ra hắn căn bản cũng không hiểu vị sư huynh ở chung sớm chiều hơn mười năm.Tại sao bấy lâu hắn lại đề phòng mỗi Giang Cận? :)141.Ta chìm nửa mặt xuống nước, chỉ lộ mỗi đôi mắt nhìn Đại sư huynh trước mặt.Tay y dịu dàng lướt qua tóc ta.Tùy sư huynh hỏi ta: "Vừa rồi có mệt không?"Ta ngoi lên mặt nước, dựa cằm vào thùng nước ngửa đầu nhìn y, xấu hổ nói: "Chỉ cảm thấy...cảm thấy có chút đau."Y mỉm cười và cúi đầu hôn khóe mắt ta, ánh trăng ngoài phòng nhẹ nhàng trôi vào phòng.Đầu ngón tay y nhẹ nhàng xoay chuyển trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605865/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.