125.Tùy Trăn hóa trang thành đạo sĩ ngồi xếp bằng trên đài cao, dùng linh khí của mình tu bổ tinh hồn cho cây gỗ trăm năm tuổi.Y lấy nguyên thần của mình dụ dỗ Thiên Lôi bổ xuống, ít nhiều là vi phạm đạo pháp Sinh Linh đạo, hiện giờ vẫn phải trả lại."Sư huynh." Con thỏ được Tuần Chi hóa thân thành rụt vào trong ngực Tùy Trăn, mở đôi mắt đen tròn nhìn bốn phía, đè âm thanh hỏi: "Huynh phải ở lại chỗ này tu linh sao?"Tùy Trăn lắc đầu, nói: "Long mạch chỉ bị thương trên bề mặt thôi, rất nhanh sẽ bổ sung xong."Y sờ sờ làm rối tung mớ lông nhung mềm mềm trước trán sư đệ, khẽ mỉm cười hỏi: "Có phải đệ cảm thấy Đại sư huynh cũng không lợi hại đến vậy không?"Nếu thật sự chặt đứt long mạch, đừng nói tu đạo, sấm sét hôm nay bổ xuống đối với y còn chưa kết kim đan mà nói có khi phách thể còn không giữ được.Tuần Chi cọ sát ống tay áo y, nghiêm túc nói: "Đối với đệ...sư huynh bất luận như nào đều là người lợi hại nhất."Tiểu sư đệ nói gì cũng nghiêm túc như vậy, Tùy Trăn trong lòng bật cười, trên mặt vẫn là thần sắc đoan chính ổn trọng.Y nhìn biển mây đen trên bầu trời và nói: "A Chi, Thiên đạo là vậy, cho dù là Thiên tử cũng không thể làm bất cứ thứ gì mình muốn."Mây mù phiêu tán tới, đem thân hình y ẩn dấu bên trong. Tuần Chi trong sương mù mênh mông hóa thành hình người, tay Tùy Trăn vẫn đặt bên hông Tuần Chi, hai người cách hơi nước mỏng manh nhìn nhau, ai cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605859/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.