85."hẳn là ở chỗ này..." Bùi sư huynh dùng quạt gấp chống cằm, vén rèm cửa xe ngựa lên, bình tĩnh nhìn tấm biển viết "Trần Phủ", nghiêng đầu cười cười với ta, nói: "Sư huynh đã lâu không về, có lẽ là nhớ nhầm."Lúc huynh ấy nhìn ta mặc dù là đang cười, khi quay đầu nhìn ra xe ngựa lại kéo khoé môi xuống. Ta mơ hồ cảm thấy huynh ấy mất hứng, suy tư một hồi, liền nhỏ giọng nói với huynh ấy: "Sư huynh, không bằng hỏi người gần đây đi?"Bùi sư huynh nói: "Cái này cũng không cần, trực giác của sư huynh từ trước đến nay đều cực chuẩn, dọc theo đường này đi xuống thể nào cũng tìm được."Đi thẳng đến lúc hoàng hôn, xe ngựa dừng bên tường thành, Bùi sư huynh đi xuống mua hai cái bánh bao thịt cho ta, ha ha cười cười, nói: "thật là không trùng hợp, bọn họ chuyển đi nơi khác mà cũng không lưu lại lá thư nói với ta một tiếng."Ta vừa cắn một miếng bánh bao thịt, Bùi sư huynh chợt đưa tay ôm chặt lấy ta. Mười ngón tay huynh ấy dùng sức đè lên lưng ta, lòng bàn bàn tay huynh ấy nóng bỏng, tựa như có lời nói không thể cất lên dung nhập sâu vào lòng huynh ấy, chỉ có thể dùng cách này phát tiết hết ra."Tuần Chi sư đệ." Bùi sư huynh thấp giọng nói ta "Đừng nhúc nhích, để huynh ôm một lát..."Ta nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng huynh ấy, nói: "Sư huynh, đệ đi hỏi thay huynh."Ta nghe cha ta nói qua, Bùi phủ là đại gia kinh thành, làm sao có thể tuỳ tiện mà biến mất như vậy được đây?Nhất định có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605842/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.