69.
Ta lại gặp ác mộng.
Lúc còn ở Phúc Lộc sơn ta không thường nằm mơ nhưng ở chỗ này ta luôn gặp ác mộng. Trong mơ thật lạnh, như mùa đông đến có người hất nước lạnh vào người ta, ta lạnh đến run rẩy cả người, trong đầu đều là tìm thứ ấm áp ôm vào ngực.
Ngày hôm sau tỉnh lại, ánh nắng nhè nhẹ từ khe cửa sổ tràn vào căn phòng, ta đem mắt đảo một vòng mới phát hiện người mình ôm đêm qua là Ninh Ngộ, trước mắt hắn là một màu xanh đen nhàn nhạt như tối qua hắn cũng không được ngủ ngon, ta cẩn thận đánh giá khuôn mặt tuấn tú của hắn, không biết đêm qua mình có làm chuyện gì không tốt hay không.
...Ta cảm thấy có chút mất mặt vì đang treo cả người lên người hắn. Đó giờ ta ngủ một mình đều toàn ôm chăn thôi.
Ta cố đặt chân xuống khỏi người hắn, trong lúc di chuyển vô tình đánh thức hắn theo.
Ninh Ngộ mở mắt ra.
Hắn chờ ta di chuyển xong rồi ngồi dậy.
Ta cúi đầu xin lỗi hắn, nói là đêm qua ta không tỉnh táo mới có thể ngang ngược ôm hắn không rời.
Ninh Ngộ cúi đầu nhìn ta, nói: "Hôm qua nhóc mơ thấy sư huynh của nhóc à?"
Ta lắc đầu, đêm qua ta không mơ thấy ai, chỉ cảm thấy lạnh.
Cặp chân mày đang nhíu lại của Ninh Ngộ buông lỏng ra, hắn chỉnh trang lại y phục, khom lưng từ dưới gầm giường xách ra Tiểu Hung thú đen kịt, nói với ta: "Là nó làm ngươi gặp ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605836/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.