45.
Ta đã ở Thanh Tước môn được vài ngày, mặc dù các đệ tử vẫn nghĩ ta là Yêu, nhưng họ đối với ta rất thân thiện, còn cho ta đi theo nghe Đại sư huynh của bọn họ giảng bài.
Nếu để sư phụ biết ta lăn lộn cùng đệ tử khác có khi ông tưởng ta phản bội sơn môn mất.
... Nhắc mới nhớ, tại sao các sư huynh vẫn chưa tìm được ta? Bọn họ quên ta rồi sao?
Ta đang nghĩ về đám Tùy sư huynh, trên trán bị gõ nhẹ một cái.
Ninh Ngộ tay cầm cây thước làm từ trúc mỏng phía sau. Hắn từ trên cao nhìn xuống ta, nói: "Sư phụ đã dạy nhóc biến đồ vật chưa?"
Ta suy nghĩ một chút: "Ta đã học rồi."
Ninh Ngộ đem ta đến chỗ hắn đứng trước đó, nói: "Biến đồ ra cho mọi người xem thử nào."
Ta cẩn cẩn dực dực nâng mắt nhìn các đệ tử của Thanh Tước môn trong phòng, cầm lấy bút lông Ninh Ngộ đặt trên bàn, niệm pháp quyết: "Biến."
Ninh Ngộ sau một lúc im lặng: "Nhóc đã biến xong chưa?"
Ta mở mắt nhìn thứ trong: "Ừm."
Ninh Ngộ nói: "Nhóc hóa bút lông sói thành que gỗ?"
Ta nói, "Đó không phải que gỗ, đó là đũa."
Ninh Ngộ dường như bị ta làm cho nghẹn họng, một lát sau mới nói tiếp: "Vậy nhóc còn biến được gì nữa?"
Ta nói: "Thìa, xẻng còn có dao phay."
Ninh Ngộ hỏi ta: "Nhóc...nhóc lên núi chỉ để học nấu ăn à?"
46.
Ninh Ngộ, Đại sư huynh Thanh Tước môn dưới con mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-su-de-thuong-thuong-cha-co-gi-la/3605829/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.