Anh vòng tay ôm lấy đầu cô. “Mỗi hoàng hôn anh lại kiểm tra mắt mình, không chắc rằng mình có biến đổi từ máu em hay không. Không biết rằng em trai anh có phải giết anh hay không.”
Giọng của anh không phải quở trách, nhưng quỷ thần ơi, cô còn có thể thấy tội lỗi hơn nữa không? Người đàn ông này đang ở trong cô, trong cơ thể cô,nơi đang ngân nga theo cách cô chưa từng biết có thể... và cô đã tratấn anh. “Wroth, anh là ma cà rồng. Những người khác có thể không đồngý, nhưng em tin rằng anh được định sẵn phải uống máu. Để kết nối, đểsống. Nhưng không phải để giết như thế. Và phải tốn hàng thập kỉ củaviệc giết người hàng ngày theo cách đó các kí ức mới lấp đầy lên.”
Trong giọng sững sờ, anh nói, “Anh sẽ không bị biến đổi. Anh được định sẵn là để uống máu.” Môi anh cong lên, và anh vuốt tóc cô, vẫn còn đang trụ cô với một cánh tay. Anh sẽ không bao giờ để cô đi. Anh ấy đã thắng mình – cô rùng mình.
“Và em thấy sự sung sướng từ nó.”
Nó không phải là một câu hỏi, như cô trả lời, “Vết cắn của anh là thứ duynhất mà cứu anh khỏi một cú đạp mạnh vào trong háng.” Khi anh cười toetoét, cô thêm vào nhẹ nhàng, “Nó là sự sung sướng tột đỉnh.”
Anh rên trong đồng ý và đẩy vào cô một lần nữa, vẫn còn nửa căng cứng. Vớisự bất ngờ, cô kêu rên rĩ, dục vọng đốt cháy lên lần nữa. “Anh có lấyquá nhiều không?” anh hỏi. Vẫn còn trên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-lenh-mong-muon-vinh-hang-the-warlord-wants-forever/3178806/chuong-8-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.