Không đợi Sở Mộng Hàm lên tiếng, Chu Hải khoát tay về phía mọi người.
"Đem theo dụng cụ, lên xe đi hiện trường."
Mọi người nhanh chóng xuống lầu, rồi lái xe chạy tới phố đi bộ, trên đường đi đã thay đồ khử nhiễm.
Vừa xuống xe, Vương Mãn liền chạy lại.
"Đội trưởng, pháp y Chu!"
"Phát hiện vết máu lúc nào?"
"7h10’ chúng tôi vừa tới, chuẩn bị đi kiểm tra camera khu vực, cậu Lưu tinh mắt nhìn thấy bên cạnh nắp cống thứ 2 có vết máu."
Chu Hải ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút, chỗ này là phía tây phố đi bộ, cách đó không xa những quầy hàng cố định kia đã bắt đầu buôn bán, không thiếu người xếp hàng.
Mập Mạp nhìn thấy những quầy hàng kia, theo bản năng đưa tay che bụng.
"Trời vừa sáng mà ở đây đã bán hàng rồi sao!
Thậm chí còn nhiều người mua như vậy, thật đắt hàng!"
Một cảnh sát bĩu môi, "Tuyệt đối không nên coi thường mây ông chủ quầy hàng nhỏ như thế này, trông mấy chỗ này có vẻ bẩn, nhưng mỗi người ở đây đều là chân nhân bất lộ tướng cả đấy.
Mỗi anh bán lương bì kia thôi, thu nhập một ngày phải 6000-7000 tệ đó, có ngày thu nhập lên đến 20.000, tuy là dân tỉnh lẻ, cũng có thể mua nhà ở đây."
Tên Điên rùng mình.
"Kinh vậy, thu nhập một ngày so ra còn hơn thu nhập một tháng của tôi!"
Mập Mạp vỗ vai của anh ta.
"Đừng tưởng bở, anh không thể ăn được chén cơm đó đâu, bọn họ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293602/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.