Chu Hải ngước mắt nhìn cảnh sát Bàng một chút, trong mắt chất chứa sự nhẫn nhịn to lớn, việc không tôn trọng nạn nhân chính là điều mà Chu Hải không chấp nhận được, giọng nói của anh lạnh nhạt đi hai phần.
"Đây là ảnh chụp đầu của nạn nhân, đã bị phân hủy một chút, nhưng ngũ quan vẫn rất dễ phân biệt.
Những phần mà tôi đánh dấu, hoàn thiện thiếu 20% cũng được.
Tên Điên, anh ở lại đây, nói với cậu ta về những tiêu chí đặc thù quan trọng, tôi cần bức ảnh trong vòng một giờ tới.
Mập Mạp và cậu Lương, theo tôi!"
Mập Mạp đang cười khúc khích, quai hàm dường như muốn nổ tung, lơ mơ hỏi.
"Đi đâu?"
"Tới quán cơm!"
"Cái này được, cậu Lương đi thôi! Tên Điên, anh vất vả rồi!"
Ngược với sự hưng phấn của Mập Mạp, Lương Hồng Cương lại mơ hồ có một loại dự không hay, câu ta thật thà mang theo vali dụng cụ, đi theo sau hai người.
~
Nửa tiếng sau, ba người mặc thường phục xuất hiện tại phố đi bộ.
Trên sống mũi Mập Mạp, là một cặp kính mát màu bạc phản quang, trên người mặc một cái áo có hoa văn cây dừa, mang theo hương vị Đông Nam Á, mặc quần cộc, chân đi dép lào.
Về phần Chu Hải và Lương Hồng Cương, hai người vẫn mặc quần jean và áo sơ mi trắng, hai vai Chu Hải mang theo balo, trên cổ Lương Hồng Cương đeo máy ảnh kỹ thuật số, hai người đều đội mũ lưỡi trai.
Ba người ăn mặc như vậy ở cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293598/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.