Đám người tránh ra một bên, lúc này Chu Hải nhìn thấy mấy dấu vân tay bằng máu cực kỳ rõ ràng dưới tác dụng của thuốc xịt, hiển hiện trên hàng rào. Mập Mạp ngước khuôn mặt đầy mồ hôi lên, nhìn Chu Hải cười hì hì.
"Hải, chúng tôi tìm được vân tay rồi! Đồng thời, trên lưới sắt chúng tôi cũng tìm thấy vài sợi tổng hợp và vết máu, không biết có phải của hung thủ không!"
Chu Hải hưng phấn, dùng sức vỗ vai anh ta.
"Tốt lắm Mập Mạp! Ồ! Cái lỗ này thông đi đâu nhỉ?"
Mập Mạp lắc đầu.
"Chưa chui qua xem nữa!"
Chu Hải liếc mắt nhìn túi vật chứng trong vali.
"Cậu lấy mẫu bằng chứng xong rồi đúng không?"
"Xong rồi!"
"Vậy chúng ta chui qua xem một chút!"
Đại Lý đã mất nhẫn nại từ lâu, đưa tay nắm lấy lưới sắt, thả người chui qua.
Sau đó anh ta quay lại nhận vali từ Chu Hải và Mập Mạp, rồi kéo từng người bọn họ qua. Chu Hải còn đỡ, lúc kéo Mập Mạp qua, mặt mày Đại Lý đều đỏ bừng, mấy điều tra viên ở đằng sau đẩy Mập Mạp tới xém nữa là bị đè.
Chính Mập Mạp còn hoảng sợ đến mức la lên.
"A... nè nè! Đẩy lên nha, đừng để tôi rơi xuống, dù có rơi cũng phải rơi ở bên kia, nếu không tên mập như tôi phải bì bạch bò lên đó."
Chu Hải nhịn cái cảm giác muốn đánh anh ta xuống, bước nhanh về phía trước.
Chỗ này là bên dưới cầu vượt, gần như ánh mặt trời không chiếu tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293575/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.