Chu Hải thắc mắc hỏi: "Ngôi nhà thế này có gì đáng giá để người khác tìm kiếm?
Mập Mạp nhai kẹo cao su, thổi bong bóng bể ‘tách’ một tiếng, chỉ ngón tay lên nóc nhà.
"Có chứ.
Bây giờ nhà cũ là đáng giá nhất đó!”
Tên Điên đi tới, nói tiếp ý của Mập Mạp.
"Toàn bộ các thôn, các thị trấn xung quanh thành phố Đông Nam đều đang tập trung vào việc thu hồi đất (để quy hoạch).
Nghe nói bọn họ muốn xây một sân bay quốc tế 4F (1) tại vành đai tiếp nối giữa thành phố Đông Nam và Độ Bình.
Do đó khu vực xung quanh sẽ bị ảnh hưởng không ít.
Nào là phát triển công nghiệp, xây dựng các khu vực ngoại quan (bonded) (2),sữa chữa đường xá...
Điều này đã khiến nhiều ngôi làng ngàn năm tuổi biến mất chỉ sau một đêm, thậm chí rất nhiều ngôi nhà cũ đều biến thành nhà hai tầng, ba tầng kiểu tây.
Nhân viên quản lý đô thị ở những chỗ như vậy bận rộn đến mức chân không chạm đất.
Thậm chí sau khi hoàn thành xong việc xây dựng, người dân còn tháo ra làm lại tới ba bốn lần, bất luận chính quyền địa phương có tuyên truyền giáo dục ra sao bọn họ đều ngoảnh mặt làm ngơ, luôn hi vọng có thể lách luật.
Khi chúng ta gần vào thông, có vài lô đất ở phía bắc.
Mấy ngôi nhà hai tầng ở đó rất kỳ lạ, màu sắc và kích thước của tầng trên và tầng dưới nhìn vào đã thấy khác biệt, trông như chắp vá.
Cái thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293573/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.