Không đợi Chu Hải quắc mắt như dao, Lương Hồng Cương đã nhận điện thoại từ Mập Mạp, bấm gọi, đầu dây bên kia truyền đến một tràng cười ngọt ngào, khó phân biệt được là của nam hay nữ, khiến toàn thân người nghe dựng tóc gáy.
"Ha ha ha, Từ Mập! Cuối cùng cậu cũng nhớ đến việc gọi điện cho lão già này rồi hả, muốn mời tôi ăn cơm đúng không?"
Lương Hồng Cương hắng giọng một cái, "Khụ khụ! À, chào tiến sĩ Ngộ Đạo! Tôi là đồng sự của anh ấy, trợ lý pháp y tổ 2, Lương Hồng Cương."
"Hở? A, vậy là Từ Mập ở bên cạnh nghe à! Được rồi, nói đi! Gọi tới chắc chắn là có việc, chuyện gì đây?"
Lương Hồng Cương cười ngây ngô.
"Hà hà, tiến sĩ Ngộ Đạo đoán như thần!
Chúng tôi đang gặp khó khăn trong một vụ án, giờ chúng tôi có ảnh chụp từ camera của 12 người nhưng chất lượng hình ảnh quá kém, hi vọng tiến sĩ có thể giúp tăng độ phân giải lên một chút, để xem chúng tôi có dùng để điều tra được không?"
"Coi như các cậu có mắt, gửi ảnh qua email cho tôi đi!"
Lúc Mập Mạp vừa nghe những gì Lương Hồng Cương nói, anh ta đã bưng laptop tới, gõ email và gửi ảnh đi.
Email được gửi thành công.
"Nhận được rồi! Tôi sẽ nhanh chóng gửi lại kết quả cho các cậu, nhưng việc Từ Mập phải mời cơm tôi thì không miễn được."
Nói xong ông ta cúp máy, tuy tiến sĩ Nam khá thích trêu chọc Mập Mạp, nhưng về phương diện kỹ thuật thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293571/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.