Chu Hải nói pháp y Tiêu để hài cốt đã niêm phong lên xe, sau đó quay người đi về phía phát ra tiếng của Mập Mạp.
"Nhìn xem, tất cả đều là máu! Có điều lớp lá cây mục nát quá dày, không lưu lại dấu chân."
Băng qua một lùm cây bụi thấp, một vũng máu khô xuất hiện dưới chân Mập Mạp, lúc này Mập Mạp đang hưng phấn chụp ảnh.
Trên lá cây đinh hương và bụi cây cạnh đó phát hiện rất nhiều vết máu văng tung tóe, vết máu nhỏ giọt và dấu lau máu, việc thảm nhất trong một cuộc lục soát đó chính là không tìm được hung khí.
Chụp ảnh để thu thập bằng chứng cố định, cùng một loạt thủ tục khác, mọi người đều rất bận rộn, cả người đều ướt đẫm mồ hôi, bọn họ xách theo vali đựng vật chứng đi ra đường biên của vành đai xanh.
Trung đội Hồ và pháp y Tiêu tới đón Chu Hải, bảo mấy điều tra viên giúp xách vali, bọn họ trèo lên vệ đường.
Trung đội Hồ không thể chờ đợi, hỏi.
"Pháp y Chu, có thu hoạch gì không?"
Chu Hải cởi đồ và găng tay xuống.
"Xác định ban đầu là mưu sát, nơi này là hiện trường thứ nhất."
"Mưu sát? Không phải vứt xác sao?"
Trung đội Hồ khẽ giật mình, đột nhiên nhìn pháp y Tiêu đặt câu hỏi cho Chu Hải.
Chu Hải không trả lời, nhíu mày nhìn pháp y Tiêu, không ngờ người này lại coi suy đoán của mình như kết luận để tiến hành báo cáo.
Pháp y Tiêu bày vẻ mặt xấu hổ, lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293568/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.