Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!
Một đề cử 90 điểm sẽ bonus chương nè!
- --------------------------
Mặt Chu Hải xạm lại.
"Có trăm vạn con đường, sao lại đi chọn con đường khó khăn nhất vậy?"
Chi đội trưởng Hoàng khẽ giật mình.
"Cái gì… cậu có ý gì?"
"Dẫn độ chỉ là con đường chính thống.
Nhưng cũng đâu còn cách nào. Đó là lý do mà những quốc gia không lý hiệp ước dẫn độ lại có nhiều người lẩn trốn ở nước ngoài đến vậy?
Muốn đưa một người về nước, biện pháp tốt nhất chính là đâm vào chỗ đau nhất của người đó.
Bây giờ tìm ra chỗ đau nhất của hắn là được!"
Chi đội trưởng Hoàng cau mày nói.
"Từ Tương Uyên là người có tiền, dù có niêm phong bất động sản thì với hắn cũng chỉ là còn số lẻ.
Lần trước chúng ta đã thông báo với hắn việc Từ Trạch Khải bị giết, hắn cũng tìm cớ từ chối, lần này Vạn Trí Dũng bị bắt, hẳn là hắn đã biết, cũng không có dấu hiệu gì cho thấy hắn sẽ về nước.
Dạng người mềm không được cứng không xong này, đúng là chẳng có nhược điểm hay chỗ đau nào!"
Chu Hải lắc đầu.
"Không! Nhất định là có! Ở nước ngoài hai mươi năm, gia đình hắn, địa vị của hắn, phục thuộc vào cái gì? Công ty cho hắn quyền lợi đó, cũng chính là chỗ đau của hắn."
Hoàng chi đội vỗ đùi.
"Đúng vậy! Sao tôi lại không nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293564/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.