Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!
Một đề cử 90 điểm cũng sẽ bonus chương nè!
- ------------------------------------------
Vừa nói xong, Lưu Đại là người đầu tiên mở cửa xông vào.
Chu Hải mở ba lô, lục lọi trong túi sơ cứu, tìm một ống andrenaline, vọt theo vào phòng.
Nhân lúc người ta mở còng tay cô bé ra, Chu Hải giơ ống andrenaline lên đâm vào đùi Vương Du.
Cảnh sát Vương dẫn người vào, đưa Vương Du đi cấp cứu.
Mẹ của Vương du ở dưới lầu chờ, thấy Vương Du được khiêng xuống, ngớ người ra, miệng lặp đi lặp lại.
"Đây là… là sao? Là sao vậy?"
"Cô bé giết người. Trước khi bị bắt đã ăn đậu phộng, muốn tự sát để tránh tội. Lẽ nào chị không biết?"
Chu Hải lạnh lùng hỏi.
Mẹ Vương Du luống cuống nhìn mọi người, không ngừng lắc đầu, khóc lóc.
Dáng vẻ ngoan ngoãn hệt như cô bé Vương Du, xem ra đây chính là hình tượng mà cô bé mô phỏng theo.
Một cảnh sát lôi cô ta lên xe cảnh sát, lái đến bệnh viện đa khoa.
Mập Mạp xoay người lại, liếc mắt nhìn Chu Hải bên cạnh.
"Pháp… ừm! Hải à, cái ống cấp cứu đó rất đắt phải không?"
Xém chút nữa Mập Mạp đã thốt lên biệt dạnh của Chu Hải, trong nháy mắt mồ hôi toát ra.
"…"
Chu Hải bày ra vẻ mặt không hiểu, nhìn chằm chằm Mập Mạp.
"À á a! Chính anh là người móc cái ống đó ra đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293550/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.