Chương bonus đề cử 100đ, cảm ơn đạo hữu @DiệpMặc
Mời nhấn thích (hình trái tim) ở cuối trang để gom like từ từ tạo động lực cho mình nha!
- --------------------------------------------
Cảnh sát Vương im lặng rất lâu.
"Pháp y Chu, cậu chắc chứ?"
"Ừ, chắc chắn! Khi Mã Khả Khả bị giết, hình chữ B bằng da màu trắng được tìm thấy trong tay cô bé là đồ trang trí trên giày của Vương Du.
Đồng thời trên dây giày và trong móng tay của Mã Khả Khả, phát hiện DNA của Vương Du, chứng cứ xác thực.
Nhưng chỉ thiếu kết quả xét nghiệm cho vụ Chung Dật San, trước tiên tôi sẽ gửi ảnh kết quả báo cáo cho anh."
Nghe Chu Hải nói vậy, tự tin của cảnh sát Vương nhất thời tăng lên gấp bội.
"Được, tôi sẽ đi bắt người ngay bây giờ."
Chu Hải nheo hai con mắt lại, "Mau chóng bắt người đi, tôi nghi ngờ, có thể cô bé muốn tự sát."
Cúp máy, Mập Mạp nhìn Chu Hải với một bộ mặt đầy kinh ngạc.
"Vì sao anh lại nói Vương Du muốn tự sát?"
Chu Hải không trả lời vấn đề của Mập Mạp, nhìn Mập Mạp và Lương Hồng Cương, hỏi ngược lại.
"Trường hợp của Chung Dật San, gần như không có bất kỳ manh mối nào lưu lại, phải nói là hiện trường giết người hoàn hảo.
Nhưng trường hợp của Mã Khả Khả lưu lại rất nhiều kẽ hở như vậy, anh nói xem, tại sao?"
"Lúc Mã Khả Khả bị giết, bảo vệ đi qua khu rừng khiến hung thủ bị bất ngờ không kịp xử lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tu-gia-dai-ngon/3293548/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.