Nói ra lời dưới đáy lòng, Tiêu Hành vốn xao động bất an bỗng dưng liền bình tĩnh lại.
Hai người thật lâu sau không nói gì, gió mát thổi qua cuốn bay mái tóc hai người dây dưa cùng một chỗ, giống như kết tóc, Cố Khanh cười ra tiếng.
“Người ta nói Tiêu tướng quân làm người lạnh lùng cổ hủ, như thế xem ra ngược lại là lời đồn, Tiêu tướng quân khi nói tình thoại so với mấy người phong lưu cũng không kém.”
Tiêu Hành chỉ toàn tâm toàn ý nghiêm túc nhìn Cố Khanh, trong mắt trừ Cố Khanh liền không có gì khác, dù Cố Khanh có tin hay không, chỉ không hề giữ lại bày ra tình yêu của mình với hắn.
Cố Khanh vốn là đùa giỡn hắn, thấy thế khẽ cười nói: “Trước khi ta trả lời… lời thổ lộ của tướng quân, tướng quân có thể trả lời Cố Khanh một vấn đề hay không?”
“Tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn.”
“Tướng quân cũng biết, nói đến tướng quân và ta tuy đều là nam tử, nhưng tướng mạo tính tình của tướng quân đều là bên trên, cho dù Cố Khanh thân là nam tử cũng cực kỳ thưởng thức, chỉ nghi vấn vẫn lưu lại trong lòng Cố Khanh, khiến cho Cố Khanh không thể tin được lời nói của tướng quân.”
Cố Khanh dừng một chút hơi hơi nghiêng người đối diện ao sen tiếp tục nói: “Ngày ấy trên Dũng Sơn, ta với tướng quân mới gặp nhau…”
Tiêu Hành nhớ lại tình hình hôm đó, đáy lòng nhất thời rộng mở sáng sủa. Ngày ấy Cố Khanh bị lính Lang Nha uy hiếp, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tro-thanh-tom-sue-ma-phan-dau/2284666/quyen-7-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.