Bắc Cương vốn là nơi khổ lạnh, mỗi khi đến mùa thu đông, trên đất sẽ tích ra một tầng tuyết thật dày, khắp nơi không có một ngọn cỏ.
Quân đội Đại Yến có lương thảo dự trữ sung túc, cũng không lo lắng, mà bên quân Lang Nha hàng năm đều chỉ có thể dựa vào thành trấn thôn trang phụ cận mà đoạt lấy một ít thức ăn mới có thể miễn cưỡng duy trì sinh mệnh, vượt qua mùa đông gian nan.
Nếu đặt ở trước đây, lúc này quân Lang Nha đã sớm đoạt lấy đầy đủ lượng thực, chuẩn bị an toàn qua mùa đông. Mà nay năm, lại có ngoài ý muốn.
Một là vì Bắc Cương mấy năm chiến loạn liên miên, mấy tháng trước càng là có thương đội kéo lương thực đến trao đổi đặc sản bị quân Lang Nha đỏ mắt hay là sơn tặc đốt giết đánh cướp không còn, thương đội khác bởi vậy mà trở nên do dự, chung quy không có gì quan trọng hơn mạng, cho nên năm nay chỉ có ít ỏi vài thương đội mang theo chút ít lương thực nhẹ nhàng đến Bắc Cương trao đổi, dân chúng Bắc Cương cả vấn đề giữ ấm cho bản thân cũng giải quyết không xong, quân Lang Nha mặc dù là đánh tới, cũng lấy không được bao nhiêu thức ăn.
Hai là Tiêu Hành Tiêu đại tướng quân đến khiến quân đội Bắc Cương dũng mãnh thiện chiến, lại quen thuộc địa thế làm quân Lang Nha không có chỗ xuống tay, trong lúc Tiêu Hành đóng giữ, quân Lang Nha cơ bản không có gì tốt, càng đừng nói sau này Thần đế lại đưa đến họa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tro-thanh-tom-sue-ma-phan-dau/2284663/quyen-7-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.