Cố Khanh sau khi giải thích tiểu thái giám mới biết được, Cố Khanh là chọn mấy điểm tâm không có độc ăn, có độc đã thu lại.
Biết Cố Khanh không ăn mấy điểm tâm độc tiểu thái giám cảm thấy tuy rằng thả lỏng, vẫn ánh mắt hồng hồng.
“Được rồi, lau nước mắt đi, để giám sự đại nhân thấy được cũng không tốt, còn tưởng rằng ta khi dễ ngươi đây.” Tiểu thái giám là thật lòng tốt cho hắn, Cố Khanh cũng không đùa y nữa, đưa khăn tay cho y.
Tiểu thái giám há miệng muốn phản bác, chống lại ánh mắt nhu hòa của Cố Khanh thì mặt đỏ bừng, nhận khăn ngoan ngoãn lau mặt, sau đó thu lại khăn, nghĩ chờ giặt sạch trả lại cho Cố đại nhân.
Thấy tiểu thái giám sửa soạng cho mình xong, Cố Khanh rót ly trà nóng cho mình, vừa uống, vừa hỏi: “Hôm nay đưa cơm sao muộn thế? Ngươi sao lại biết về chuyện trong điểm tâm có độc?”
Nói đến đề tài này, tiểu thái giám lập tức lòng đầy căm phẫn, ánh mắt trong veo sáng rực: “Đại nhân, đây đều là nô tài chính mắt thấy! Đông Cố đại nhân thật sự rất xấu!”
“Đừng nóng vội, chậm rãi nói.” Cố Khanh bình tĩnh uống trà.
“Vâng, đại nhân. Nô tài hôm nay đi đưa cơm cho đại nhân, trên đường về liền nghe thấy tiểu thái giám bên người Đông Cố đại nhân cùng một tiểu thái giám không biết khác trốn ở góc phòng nói chuyện, nói Đông Cố đại nhân kỳ thật không thích ngài, cho nên đều lén bỏ thuốc ngài, nô tài đi trên đường nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tro-thanh-tom-sue-ma-phan-dau/2284656/quyen-7-chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.