Hôm nay là sinh nhật 13 tuổi của Cố Tang, kết thúc chương trình học một ngày Cố Tang dưới tài xế dẫn dắt lẳng lặng ngồi lên xe về nhà, trên mặt non nớt còn mang theo mập mạp của trẻ con một mảnh trầm tĩnh lạnh lùng, nhìn không ra một tia chờ mong nên có của trẻ con.
Nhìn ngoài cửa sổ xe đèn đuốc sáng tắt, lòng Cố Tang cũng lạnh lùng như mặt hắn.
Khi Cố Tang còn là cậu nhóc nho nhỏ, hắn cũng từng chờ mong trải qua ngày sinh nhật với người cha anh tuấn và người mẹ hiền lành, một nhà ba người vui vẻ, hạnh phúc chúc mừng sinh nhật hắn.
Nhưng vợ chồng Cố gia ngày qua ngày, năm qua năm đều nuốt lời khiến Cố Tang chậm rãi từ thất vọng, chuyển thành lạnh lùng.
Một mình hắn cũng có thể tốt, không phải sao? Cố Tang im lặng nhếch nhếch khóe miệng, mang theo một tia trào phúng.
“Thiếu gia đến.” Tài xế dừng trước cửa nhà cũ ưu nhã phục cổ.
Cố Tang lạnh lùng gật gật đầu, người hầu nam chờ ở cửa cung kính mở cửa xe, vươn tay chuẩn bị đỡ thiếu gia nhà mình xuống xe, dư quang chạm đến con ngươi băng lãnh của thiếu gia thì run lên, thu lại.
Càng thêm cung kính lui qua một bên, mồ hôi lạnh tinh mịn phủ đầy một tầng mỏng trên trán người hầu nam. Hắn sao lại quên, thiếu gia ghét nhất người khác đụng vào…
Cố Tang nhìn cũng không nhìn người hầu nam sắc mặt hoảng sợ, xuống xe liền đi thẳng vào nhà.
Trong nhà sáng trưng, Cố Tang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tro-thanh-tom-sue-ma-phan-dau/2284640/quyen-6-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.