Bữa tiệc tối nay được tổ chức bởi gia đình của một người trong đám em của hắn. Bữa tiệc được tổ chức tại khách sạn 5 sao của Nghị Lạc Thành, phía ngoài khách sạn là hàng chục chiếc siêu xe thay nhau ra vào, ánh đèn cảm ứng bên ngoài theo tiếng máy ảnh mà đổi màu. Khách mời, minh tinh hạng A, ca sĩ hạng B… đều đi trên tấm thảm đỏ dài để tiến vào bên trong, hai bên xung quanh là phóng viên báo chí đến săn tin, một số blogger cũng có mặt để câu like, ké hào quang.
Bên trong căn phòng tổ chức tiệc, nhóm nhân viên khách sạn cung kính phục vụ từng món đồ cho khách, tiếng nhạc du dương vang khắp căn phòng. Một số khách mời đứng tụm 5 tụm 3 nói chuyện rôm rả, số khác thì ung dung thưởng thức nhạc, đồ ăn, hay chọn những chỗ khuất để ngồi.
“Chụt… Bé cưng, nhìn em dễ thương lắm.” Tô Minh Viễn nhìn hình ảnh bé yêu của mình dễ thương như vậy không nhịn được mà tặng cho nụ hôn vào môi nhỏ.
Bé cưng của hắn mặc rất đơn giản không cầu kì như bao người ngoài kia. Bé cưng khoác lên mình chiếc áo giữ nhiệt màu đen, quần Âu ống suông và thêm chiếc áo thân dài trông rất hợp với độ tuổi, và đặc biệt là che được chiếc bụng đang nhô ra của bé.
Dạ An được hắn hôn liền khẽ ngại ngùng như thiếu nữ, trên gương mặt liền khe khẽ ửng hồng, môi nhỏ chu chu giọng điệu trách mắng “Ư… Không cho chồng hun em.”
Mặc kệ bé cưng có ngăn cấm xị mặt đến mấy Tô Minh Viễn vẫn coi như chưa nghe thấy gì, hắn vẫn tranh thủ thơm thơm mấy cái nữa mới vừa lòng “Một lát nữa em sang đứng với nhóm Tuyết Lan, nhớ không được chạy lung tung đấy.”
“Đứng cạnh chị Lan ạ.” Dạ An nghiêng đầu hỏi lại lần nữa cho chắc chắn thông tin. Phải nói là bạn nhỏ rất thích chị Tuyết Lan nha, mỗi lần ở với nhau chị gái này đều mua đồ ngon, cho xem những thứ hấp dẫn vui ơi là vui.
“Ừ, nhớ là phải ngoan.”
“An ngoan mà.” Dạ An lại phụng phịu má nhỏ, nói gì chứ trước giờ bạn nhỏ đều rất ngoan mà, mọi người luôn khen bạn nhỏ rất ngoan a.
Những chiếc xe bên ngoài nối đuôi nhau dừng trước thảm đỏ, rất nhanh liền đến xe của hai người. Xe vừa dừng nhân viên liền cung kính mở cửa xe.
Thấy người xuống là Tô Minh Viễn ống kính máy ảnh liền nháy không ngừng, một số khách mời đang đứng chụp ảnh cũng tự biết điều mà nhường lại vị trí cho ông lớn.
Tô Minh Viễn không thèm giao lưu với ống kính máy ảnh, hắn cúi người đón bé cưng bước xuống xe sau cùng nhau đi vào bên trong. Ngược lại với vẻ ung dung của hắn, bé ngốc Dạ An lại khá hiếu kì với khung cảnh này, đầu nhỏ cứ liên tục nhìn Đông ngó Tây mãi thôi.
Đến khi hai người vào đến căn phòng tổ chức tiệc thì trên mạng cũng đã rầm rộ thông tin của hai người, một số tiêu đề như “Tô tổng và tiểu bảo bối của ngài ấy.”, “Thực hư Tô tổng quen biết trẻ vị thành niên?”…
“Dạ An.” Tuyết Lan vừa thấy người bước vào là anh Tô và bạn nhỏ liền mau chóng đi đến.
Vừa gặp nhau Dạ An và cô nàng liền quấn quýt không rời, hệt như đôi bạn thân trẻ mấy năm mới gặp lại vậy.
“Trông Dạ An cho tốt.” Tô Minh Viễn nhẹ giọng giao phó bạn nhỏ của mình, ánh mắt cũng trở nên sắc lạnh như ám chỉ cô nàng phải dốc lòng bảo vệ người không được mất thứ gì dù là một cọng tóc. Tuyết Lan thấy anh lớn cảnh cáo mình như vậy liền ngoan ngoãn nghe lời răm rắp.
“Phù… Được rồi, bạn nhỏ à chúng ta qua kia nha, chị Châu Nghi và Lạc Thành cũng đang ở bên đó rồi.” Tuyết Lan nhẹ giọng cười nói đồng thời dẫn bạn nhỏ qua bên bàn có hai người họ.
Bữa tiệc hôm nay là tổ chức để chúc mừng ngày sinh thần của Lão gia gia nên được tổ chức rất lớn. Người ra người vào tấp nập vậy nên cô nàng càng phải chú tâm vào bé ngốc này hơn.
Sang đến bên bàn nhìn thấy người quen Dạ An rất vui, miệng cười khanh khách không ngừng. Châu Nghi và Lạc Thành thấy bạn nhỏ đến thì rất vui, nhưng vui nhất chính là được xoa xoa bóp bóp bụng nhỏ tròn xoe kia kìa.
“Aa… Thích quá đi, bé con à mau mau ra đây chơi với cô đi nào.” Châu Nghi xoa xoa chiếc bụng căng tròn của bạn nhỏ không nhịn được mà kêu lên vài tiếng.
“Thích trẻ con đến thế vậy sao không đẻ đi? Chả phải vừa rồi chị vừa tán đổ được một người trong đám ba người con trai của ông lão ném vòng kia sao.” Nhìn dáng vẻ mất liêm sỉ của chị mình Lạc Thành không nhịn được mà tung ra một câu khiến cô nàng nghe xong liền đông cứng lại “Trẻ con biết gì mà nói.”
“F.u.ck chị, em đã 24 rồi đấy.” Lạc Thành bị cô nàng nói như vậy liền xù lông dơ ngón tay thân thiện kiêm thêm vài câu nói quan tâm.
Nhìn hành động xấu của cô em này Tuyết Lan lại phải làm gương dặn dò bé ngốc "Dạ An đừng học theo những hành động vừa rồi của chị Lạc Thành nha."
"Những hành động kia chỉ có người xấu mới làm thôi."
"Người xấu ạ." Dạ An ụ ợ hỏi lại lần nữa, nếu chị Lạc Thành là người xấu thì chả khác nào suốt thời gian qua bạn nhỏ đã ở với người xấu rất lâu rồi đâu.
“Không phải, chị là người tốt em đừng nghe Tuyết Lan nói.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]